Trước đây tôi đã đưa ra thông báo trong 2025, tôi sẽ mở 1 lớp tử vi nữa sau đó sẽ tạm ngừng mở lớp từ 3-5 năm, tuỳ theo độ bận của bản thân. Và như mọi la hầu cung 11, tôi không có cảm giác chính xác lắm về mức độ bận và khả năng điều phối thời gian biểu của mình, cho nên, các bạn đang chờ lớp ạ, lần này tôi đành muối mặt lên thông báo lỡ hẹn 2025 với các bạn. Thực sự là nếu mở thêm 1 lớp nữa, tôi cũng không biết mình phải kiểm soát chất lượng học tập của học sinh kiểu gì vì giờ tôi đã bận sấp mặt. Để giảm bớt cảm giác lấn cấn vì đã thất hứa với mọi người, tôi sẽ chọn 1 số chủ đề về Tử Vi mà tôi được phép công bố mà không cần lo ngại vấn đề người đọc hiểu sai, áp dụng bừa bãi (nhưng không có nghĩa là nó dễ dùng) để giới thiệu với mọi người. Những bạn nào đã follow tôi từ thời blog này chỉ toàn các bài viết về Chiêm tinh thì chắc ít nhiều hiểu rõ, tôi rất lười tranh cãi, tất cả những gì tôi giới thiệu đến mọi người đều yêu cầu thực chứng để tự xác định đúng sai, nếu bạn tin mà không dùng thì nó là vô ích, nếu bạn nghi ngờ và chất vấn thì tôi sẽ giữ im lặng, nếu bạn muốn chia sẻ trải nghiệm áp dụng thực tế của mình, cái này tôi rất vui lòng nghe và tương tác.
Các bài viết mà tôi dự định sẽ chia sẻ với mọi người từ bây giờ đến sang năm gồm có:
Cung Sinh ra Tử Vi (chính là nội dung sắp được giới thiệu bên dưới)
Tử vi ở 12 địa chi và tướng Tam bạch đản (tầm 12 bài)
Địa không, địa kiếp và cung Hợi
Mong rằng những kiến thức này sẽ giúp các bạn đạt được mục tiêu gần lành lánh dữ, có cuộc sống ngày càng tươi sáng, viên mãn.
Tử Vi tinh được xưng tụng là Đệ nhất giải thần trên lá số (đệ nhị là Hoá Khoa). Các sách vở đang lưu truyền công khai hiện nay nhìn chung đều ghi chép rằng, Tử Vi đóng ở cung nào thì giáng phúc cho cung ấy, miếu vượng đắc thì tốt, kém nhất cũng là bình hoà, không có vị trí hãm địa. Mọi người thường lí giải là Tử Vi chỉ giáng phúc cho cung mà nó đóng, và chỗ mạnh của Tử Vi chính là không bao giờ hãm địa.
Từ chiêm nghiệm của cá nhân tôi, tôi thấy rằng Tử Vi bất kể đóng ở cung nào, đều có thể tạo ra ảnh hưởng cứu giải trên toàn lá số, tức là bất kể Tử Vi ở cung nào, còn đương số nhập hạn ở cung nào, đều có thể gặp dữ hoá lành miễn là trước nay người đó vẫn luôn sống thuận theo thông điệp của Tử Vi, nhưng Tử Vi sẽ không cứu 3 loại người, là người ác, người lười, và người có tướng Tam bạch đản. Tuỳ theo Tử Vi đóng tại cung nào và sinh ra từ cung nào, gợi ý về lối sống nên có cho một cá nhân sẽ tuân thủ và hướng tới những trọng điểm khác nhau, dựa trên đặc tính của địa chi liên quan.
Nội dung chính của bài viết này sẽ giới thiệu với mọi người một khái niệm hơi lạ tai, đó là cung sinh ra Tử Vi. Với những ai có tập luyện an sao trên lòng bàn tay, hoặc hiểu nôm na là tự tính toán và an sao thay vì dùng phần mềm, tiếp cận khái niệm này khá đơn giản, nhưng với những ai đã quen với việc nhập ngày tháng vào để phần mềm tính giúp, mọi chuyện sẽ hơi lùng bùng. Để vấn đề trông có vẻ đơn giản hơn, tôi sẽ nói tóm gọn là, sau khi tính ra cục số (các phần mềm có hiển thị ở ô giữa lá số), ta dùng số cục này và ngày sinh âm lịch để tính ra cung sinh ra sao Tử Vi.
Năm cục số gồm có, Thuỷ nhị cục (2), Mộc Tam cục (3), Kim tứ cục (4), Thổ ngũ cục (5), Hoả lục cục (6). Lấy ngày sinh chia cho số cục, được 1 số dư, nếu số dư là 0 thì ta cộng thêm số cục vào số dư, khác 0 thì giữ nguyên. Giả sử số cục là x, ta sẽ đếm lui từ x về đến số dư đã tính được theo trình tự trên 6 cung là Dần (x), Sửu (x-1), Thìn (x-2), Hợi (x-3), Ngọ (x-4), Dậu (x-5). Như vậy, nếu số dư là 0, Tử vi sẽ sinh ở cung Dần. Lá số thuỷ nhị cục thì chỉ có 2 cung sinh Tử vi là Dần và Sửu, vì số của thuỷ cục là 2, phép chia cho 2 chỉ có 2 loại số dư là 0 và 1. Lá số Hoả lục cục thì có đến 6 vị trí có thể là cung sinh Tử vi, vì số của Hoả cục là 6, phép chia cho 6 có 6 loại số dư là 0, 1, 2, 3, 4, 5.
Ai đang học tử vi với tôi thì đều biết tôi rất coi trọng địa chi, có thể nói suốt 1 năm các bạn đi học tuần 1 buổi, mỗi buổi là tôi ném cho các bạn 1 chủ đề quan sát thực tiễn xoay quanh 1 địa chi khác nhau, còn các sao khác, tuần triệt, vận hạn, phú đoán, cái gì tôi cũng không dạy, một năm sau kiểm tra lại mà không đạt, thì tiếp tục học lại về địa chi hoặc là nghỉ. Nói thế nào thì, dung lượng của bài viết này cũng không đủ để diễn giải hết câu chuyện về 6 địa chi mà tôi gọi là cung sinh ra Tử Vi này, cho nên tôi sẽ chỉ giới thiệu khái quát, ở mức đủ để mọi người có thể dùng để quan sát và chiêm nghiệm thực tế. Làm như vậy không thể tránh phát sinh rất nhiều thiếu sót, có thể trong tương lai sau khi có thêm những cập nhật khác từ thực tiễn, tôi sẽ update bổ sung thêm trong các bài viết sau về những ngộ nhận, nhầm lẫn có thể có trong quá trình thử áp dụng.
Tử vi tinh của phương Đông, đối ứng chính là sao Bắc Cực trên bầu trời, ý nghĩa của sao Bắc Cực trong mọi nền văn minh Đông hay Tây đều là "tái định hướng". Khi đoàn người mất phương hướng trên sa mạc hay bình nguyên rộng lớn không có một điểm mốc nào cho biết họ đang ở đâu và phải đi đâu, còn cách đích đến bao xa, họ có thể ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, tìm kiếm sao Bắc cực, từ đó xác định được đâu là đông tây nam bắc, kết nối phương hướng cảm đó với kí ức của mình về hành trình, sau đó đoán được mục tiêu của mình đại khái ở hướng nào. Sao Bắc cực là niềm tin duy nhất của những lữ khách đang mắc kẹt trong tình cảnh thậm chí không có cả một con đường trước mặt, không có lấy một tấm biển chỉ đường hay cột mốc gợi ý quen thuộc cho ta biết đoạn đường này sẽ dẫn tới đâu.
Chữ Đạo của Phương Đông, vốn có nghĩa là con đường. Thế gian bây giờ có rất nhiều con đường, cũng có rất nhiều đạo lí, cho nên việc tái định hướng trong hiện đại, có thể nằm ở việc phân biệt xem con đường nào là tà đạo, con đường nào là chính đạo, nó là 1 loại phương hướng cảm, mà các cụ ta gọi là biết phải trái, nó nhắc ta biết cái này có vẻ đúng đắn hợp lí, hoặc là, hình như có gì đó sai sai. Nó là đúng sai, nhưng đúng sai ở đây không phải là logic mà là một loại cảm giác. Khi cảm giác quen thuộc ấy nổi lên, sau nhiều lần chiêm nghiệm về sự đúng đắn của nó, ta chọn tin tưởng thuận theo mặc dù có thể không hiểu vì sao mình phải làm như thế mới đúng. Giống như Đức Phật đã chỉ dạy, gieo nhân nào gặt quả đó, khi ta biết sợ một quả báo không thiện lành, ta cũng sẽ biết tránh trồng xuống cái nhân không thiện lành của nó. Vị trí của Tử vi tinh là nơi đưa ra cảnh báo về cái nhân bất thiện ấy, ta có thể bỏ qua cảnh báo, đi đến tận cùng của con đường sau đó hồi tưởng lại và rút ra một kết luận khôn ngoan, ta cũng có thể tin tưởng vào cảnh báo ấy từ sớm, dừng cương trước vực và thử đi tìm một con đường khác thiện lành hơn để dấn thân.
Cảm giác về đúng sai này là dấu hiệu chỉ dẫn cho mỗi chúng ta gần lành lánh dữ, ta có thể dùng nó để thẩm định xem đâu là đạo lí mà ta nên tuân thủ, con đường nào là con đường đưa ta từ bóng tối đến với ánh sáng, sự lương thiện và nỗ lực tự thân của ta là hai buff quan trọng giúp ta trở nên ngày càng nhạy với thông điệp của Tử Vi, nhìn nhận cuộc sống ngày càng thông thấu, minh bạch.
Quay lại với chủ đề chính của bài viết, bây giờ tôi sẽ giới thiệu với các bạn về 6 loại cung sinh Tử Vi và lời khuyên về đạo lí sống nên thuận theo ở mỗi cung này. Trong thực tế, tất nhiên chúng ta sẽ gặp cả 2 kiểu người là những người vẫn đang cảm nhận và sống thuận theo đúng những thông điệp này và những người đang sống ngược với những thông điệp này. Tôi sẽ không nói kĩ hơn hay nêu ví dụ cụ thể về hai mẫu người này mà nhường quyền kiểm nghiệm và chứng thực cho các bạn, bởi vì không có gì khác tạo ra sức thuyết phục mạnh mẽ như chính đời sống. Và có lẽ, tiến trình quan sát đời sống này sẽ truyền thêm cảm hứng cho mỗi người trong chúng ta hướng tới một đời sống thiện lành hơn, an lạc hơn, ý nghĩa hơn. Đây là một đề tài mà tôi hy vọng sẽ được mọi người chiêm nghiệm rộng rãi, và tôi tin là sẽ không ai thấy thắc mắc hay nghi hoặc gì nhiều, bởi xét cho cùng "thiện căn ở tại lòng ta". Bạn có thể bắt đầu từ cung sinh ra Tử Vi của chính bạn trước, sau đó thử chiêm nghiệm về độ ổn và bất ổn trong nhân sinh của nhiều người khác. Việc Tử Vi đang đóng tại cung địa chi nào cũng có ý nghĩa, nhưng nó sẽ đem lại một loại thông điệp khác, chúng ta sẽ tìm hiểu về vấn đề này sau.
Tử Vi sinh ở Dần: Cảm giác của con đường sinh ở cung Dần, nó cũng có nét tương đồng với câu chuyện về bộ lông cừu vàng trong thần thoại Hy Lạp, người mẹ ở trên trời gửi xuống cho 2 đứa con 1 con cừu vàng để nó chở hai đứa bé bơi khỏi vương quốc, trốn thoát sự hãm hại của mẹ kế, hai đứa bé được dạy rằng, không nên ngoái đầu nhìn lại, nếu không sẽ bị rơi xuống biển. Cậu anh trai ôm cổ con cừu, chỉ kiên trì hướng về phía trước, còn cô em gái đã ngoái đầu lại một cái và thực sự bị rơi xuống biển mà chết. Người có Tử vi sinh ở cung Dần, thì cảm thấy rằng cuộc đời của họ, tuyệt đối không được phép để mình hối hận vì chuyện đã qua. Chỉ là, làm thế nào để sống mà không cần hối tiếc, thì mỗi người một vẻ.
Có người thì giống như thể mất trí nhớ luôn vậy, chuyện tốt hay chuyện xấu bản thân gặp phải họ đều không để trong lòng.
Có người thì kiên quyết phải tìm ra bằng được cái gì đó tử tế, tốt đẹp, đáng giữ lấy trong đống bùi nhùi nhân sinh của mình, bởi vì họ sợ bỏ lỡ.
Có người thì soi mói đắn đo uốn éo suy nghĩ rất lâu trước khi nhảy vào cái gì đó mà họ cảm thấy xa lạ, vì sợ sẽ gặp phải những trải nghiệm chẳng hay ho gì.
Nói chung, ai thì cũng có thể có lúc cư xử theo 1 trong 3 đường lối trên, nhưng với Tử vi sinh ở Dần, thì mọi sự nó sẽ cho một cảm giác vô cùng khác, khác thế nào, thì mỗi người nên tự mình quan sát và cảm nhận. Ở đây, tôi không nói là trong ba cách phản ứng đó, cái nào sai cái nào đúng, vì là nó đều có thể đúng vào một thời điểm nào đó. Nhưng dù chọn đường nào, thì đường lối được gợi ý dành cho Tử Vi sinh ở Dần luôn là, nuôi dưỡng và phát triển lòng biết ơn. Chỉ cần họ không BẠC, thì họ làm thế nào cũng là phải. Và nếu như họ quen sống BẠC, thì đường nào cũng có thể sai tè le hết.
Cái gọi là lòng biết ơn ở đây, liên quan đến khả năng thưởng thức cuộc sống, nhìn ra được giá trị và hoan hỉ với tất cả những gì ta có được trong hiện tại. Ở đây, chúng ta không lên gân đến mức bày tỏ sự cảm kích với người yêu cũ bội bạc vì đã tặng cho ta 1 liều vitamin A giúp sáng mắt, nhưng nếu giờ thứ mà ta có được là đôi mắt sáng trong, thì ta nên hoan hỉ và quý trọng đôi mắt ấy mới là phải đạo, và nên coi chuyện cũ đã qua như mây khói.
Chính là:
Nếu không có cảnh Đông tàn
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân
Góc nhìn nên có ở cung Dần là, cái gì rồi cũng sẽ qua, và thứ đọng lại thực ra toàn là kí ức, vấn đề của chúng ta là làm thế nào để nhận được nhiều lợi lạc nhất cho bản thân mình, sau khi gặp phải tất cả những trải nghiệm tốt xấu lẫn lộn đó. Vậy nên đã lỡ nuốt cái gì vào bụng rồi thì dù có thấy dở cũng không cần phải kêu, kêu cũng chẳng làm nó biến lại thành ngon, hãy để kí ức tồi tệ đó qua đi. Và ngược lại, nếu lỡ chối bỏ, hay nhè ra thứ gì giá trị mà không vãn hồi lại được, thì tiếc nuối cũng chẳng mang thứ đó quay về được, cho nên cũng hãy để chuyện đó qua luôn đi. Nếu gặp một lần, thì đó là ta xui xẻo, nếu trải nghiệm tồi tệ cứ lặp đi lặp lại, thì đó là do ta không biết rút ra bài học. Xét cho đến cùng, một bài học cũng có giá trị của nó, và nếu ta xứng đáng nhận nó, vậy thì cứ nhận.
Nếu đời cho bạn chanh, thì hãy kiếm thêm đường, nước lọc và đá để pha 1 ly nước chanh ngọt ngào. Nếu bạn nhặt được 1 viên kim cương dính bùn, thì việc của bạn là rửa sạch bùn đất đi để viên kim cương trở lại dáng vẻ vốn có của nó. Nếu bạn đã có những trải nghiệm không hay ho gì về con người và cuộc sống, thì việc của bạn là suy ngẫm, đúc rút bài học nhân sinh từ đó, sau đó buông xả hết các kí ức không vui cùng những con người đem lại sự không vui đó đi, đừng bận lòng thêm nữa. Con trai hút lầm 1 hạt cát và bị cạnh sắc của hạt cát làm tổn thương, nhưng nỗ lực để chữa lành tổn thương ấy của nó đã tạo ra viên ngọc trai quý giá. Tiếp nhận tất cả những gì đang đến bất kể tốt xấu, sau đó nỗ lực thay đổi, nuôi dưỡng, mài giũa, đẽo gọt, bóc tách, chắt lọc, tinh chế... biến chúng thành điều tốt đẹp đáng thưởng thức trong nhân sinh là con đường nên đi dành cho Tử Vi sinh ở Dần.
Tóm lại, chúng ta sẽ có ở đây 2 nhóm người, một nhóm thì luôn có cách để biết ơn và đánh giá cao mọi trải nghiệm mà họ đã, đang và sẽ gặp được trong cuộc sống, hướng tới việc trở thành người luôn biết phải làm gì để sống không hối tiếc, nhóm còn lại thì giống như thể mắc bệnh dị ứng nhân sinh vậy đó, hở chút là giãy đành đạch, vọng tưởng bị hại và hờn oán, ghét bỏ, chê trách mọi thứ. Và cả 2 nhóm này đều có thể là Tử vi sinh ở Dần.
Tử Vi sinh ở Sửu: chủ đề quan trọng nhất ở cung Sửu là tái định hướng. Khi tôi được giới thiệu cho cuốn sách đầu tiên về triết lí nhân sinh, câu đầu tiên trong đó đại ý là, ai trên đường đời cũng sẽ có lúc dừng lại và tự hỏi, ta là ai, ta từ đâu tới, ta đến đây để làm gì và sau này ta sẽ đi đâu? Lúc đó, tôi hoang mang thật sự bởi vì... tôi không có thắc mắc gì về chuyện này cả, thời gian thấm thoắt, cũng đã 23 năm trôi qua kể từ khi tôi đọc được câu nói sâu sắc đó, và tôi vẫn không thấy thắc mắc gì về vụ này cả. Cái mà tôi ghi nhận được suốt 23 năm qua chính là, có rất nhiều người tôi từng gặp gỡ và đem lòng mến trọng, họ đều tâm đắc với câu nói này. Một người chị, người đã đề cử với tôi cuốn Nhà Giả Kim đã chia sẻ với tôi chiêm nghiệm của chị, là có thể ta đã có trong ta tất cả những giá trị cần thiết rồi, nhưng ta vẫn phải ra ngoài đi 1 vòng, để tìm cái bảng giá khách quan, nếu không lên đường thì làm sao mà biết được mình vốn đã có sẵn kho báu ở nhà. Đi là để trở về, nhưng điều đó không có nghĩa là chuyến hành trình ấy không cần thiết. Người chị mà tôi nói đến này có Tử Vi sinh ở Sửu, còn tôi, Tử Vi của tôi sinh ở chỗ khác.
Và bởi vì đường đời thường lòng vòng lắt léo, nên rất nhiều người trong lúc mải miết bước đi, đã quên mất teo cái ước nguyện ban đầu của mình ở đâu đó trong vòng luân hồi. Khủng hoảng của cung Sửu, do vậy thường liên quan đến việc rời xa ước nguyện ban đầu mà không có chủ đích rõ ràng. Ý của tôi là, giá có thể đánh mất ước nguyện ban đầu thì đơn giản hơn, tạo ra 1 cái mới là xong. Nhưng thường là chúng ta vẫn còn ước nguyện ban đầu giấu trong tiềm thức nhưng cái đầu và trái tim thì quên mất teo, sau đó tung tăng dẫn ta chạy về nơi xa lắm, vậy mới là tai nạn. Tất nhiên, để nhắc cho ta nhớ lại, tiềm thức sẽ gửi thông điệp, thường là qua các giấc mơ, và để bảo đảm khi tỉnh dậy ta còn nhớ được nội dung giấc mơ, ta sẽ khó ngủ, ngủ không sâu giấc, ngủ chập chờn... Cho nên, quầng thâm mắt có thể là 1 dấu hiệu bất ổn nghiêm trọng với người có Tử vi sinh ở Sửu. Bước tiếp theo sau khi tỉnh ngủ là giải mộng, có người giải đúng, có người giải sai. Trong Đồi Gió Hú, cô Catherine nằm mơ thấy mình được lên thiên đường mà trên thiên đường không có anh Heartcliff và cô khóc đến tỉnh cả ngủ, cô hiểu ra rằng cô yêu anh ta, cuộc đời này cô không thể sống mà không có Heartcliff, sau đó cô quyết định nhận lời cầu hôn của anh Linton??? Bởi vì so với sợ mất Heartcliff, cô nàng càng sợ nghèo. Và cô nàng tin rằng bằng tài thâu tóm của mình, cô nàng có thể có được cả hai, tình yêu và sự giàu có. Vấn đề thực sự thì nó nằm ở tầng sâu hơn. Cô và Heartcliff đều chẳng có gì ngoài tình yêu, nhưng cả hai đều không tìm được giá trị của tình yêu, không chứng minh được giá trị của tình yêu, vậy nên dù cả hai đều trở nên giàu sang nhờ các chiêu trò thủ đoạn, nhưng bên trong cả hai vẫn thấy nghèo túng và thất bại, tình yêu trong sáng tươi đẹp ban đầu biến thành một thứ méo mó, dị dạng, bệnh hoạn. Cứ thế chúng ta có 1 drama xuyên qua 2 thế hệ. Câu hỏi ở đây là, liệu nếu cô chọn Heartcliff từ đầu thì cô có hối hận không, tôi cho rằng 99% là vẫn cứ hối hận, bởi vì chọn như vậy thì cô mới chỉ có tình yêu thôi chứ cũng chưa tìm ra được giá trị của nó.
Cho nên, nếu Tử Vi sinh ở Dần cho rằng đã chọn rồi thì đừng hối tiếc đừng ngoảnh đầu nhìn lại thì Tử Vi sinh ở Sửu không ngoảnh lại cũng không xong việc được, mà ngoảnh lại rồi, khả năng là... vẫn không xong việc được. Nó kiểu như, một người bỏ cánh rừng của mình lại để đi lên thành phố, sau đó anh ta học được về thảo dược, về mỹ phẩm thuần thiên nhiên, về nhựa cánh kiến và nhiều giá trị quý khác mà khu rừng của anh ta có thể tạo ra được, thế là anh ta học cách sản xuất, bào chế cẩn thận, sau đó bỏ phố về rừng, yên tâm nuôi dưỡng khu rừng của mình và thành phú ông. Nhưng nếu chưa từng bỏ rừng lên phố thì cùng lắm anh ta làm được Tarzan thôi. Mà nếu bỏ rừng hẳn luôn để lên phố thì anh ta chỉ chuyển đổi từ một người rừng nghèo thành một người thành phố nghèo.
Chúng ta phải bước vào cuộc phiêu lưu để nhìn thấy thế giới, chạm vào thế giới, học hỏi từ thế giới về những điều đáng quý, đáng trọng, và vì sao mà chúng lại đáng quý đáng trọng đến thế, cho tới lúc ta nhận ra, bên trong ta cũng có 1 kho báu tràn đầy những thứ quý giá giống như vậy. Chuyến hành trình đó, sẽ dạy cho ta cách để tin vào chính mình.
Tử Vi sinh ở Thìn: Khác với hành trình bắt đầu ở Sửu, hành trình bắt đầu ở Thìn là vì những giá trị nội tại mà ta còn chưa có Build up xong, cho nên trong hành trình bắt đầu ở Thìn, thì mục tiêu của chúng ta là tìm kiếm vật liệu xây dựng chứ không phải bảng giá. Một hình ảnh tương đối thích hợp để mô tả hành trình ở cung Thìn là "Cá chép vượt Vũ Môn". Và để vượt Vũ Môn thì lội ngược dòng là 1 phần tất yếu của cuộc chơi. Dù sao, cá sống thì bơi ngược dòng nước, còn cá chết thì xuôi theo dòng, cho nên người có Tử vi sinh ở Thìn cũng có đôi khi đặt nỗ lực vào nhầm chỗ, nhưng mà bảo bọn họ là theo dòng đi cho đỡ nhọc xác thì bọn họ sẽ lập tức trở mặt cho xem.
Tóm lại, bét nhất thì cũng phải ngược dòng mà tiến, còn hardcore hơn thì ta chơi vượt thác, khi nội lực của con cá chép là đủ để nó bơi ngược dòng thác chảy dựng đứng, thì nó không còn là cá chép nữa, mà đã trở thành rồng. Tạm hiểu là, cuộc đời có thể phát sinh rất nhiều thử thách, mỗi khi ta tiếp nhận một thử thách và trở nên mạnh hơn sau đó, thì cái đợi chờ ta ở đoạn tiếp theo của con đường là... một thử thách hardcore hơn. Đúng vậy, chính là tinh thần cái gì không giết được ta thì sẽ làm cho ta trở nên mạnh mẽ hơn. Câu này được rất nhiều người confirm là đếu đúng gì cả, nhưng với người có Tử Vi sinh ở Thìn, thì nó là tuyệt đối đúng.
Vào thời gian transit Chiron đi qua tử khí trên lá số Chiêm tinh của tôi, sự thiện lành trong tôi gặp phải nguy cơ chưa từng có, tôi được nhờ hiệu đính một quyển sách, khi xem bản dịch thì tôi đánh giá là thà dịch mới còn nhanh hơn, sau đó tôi nhắn với bên nhà sách như vậy, bà chủ bên đó có lẽ nghĩ là tôi muốn vòi tiền nên than nghèo kể khổ một trận, cuối cùng, vì tiếc cho cuốn sách có nội dung giá trị nên tôi vẫn ngồi kì cạch dịch mới toàn bộ mặc dù không có tí xác định nào về vụ người ta trả mình bao nhiêu, trong thời gian dịch thì bà chủ nhà sách còn chọc tôi tức nổ phổi vì dăm ba cái trò hãm cành cạch khác, rất nhiều lần tôi đã muốn bỏ đi mà làm người, nhưng lại nghĩ tiếc cái công đã bỏ ra ở đoạn trước nên vẫn cố dịch nốt cho xong. Cái cách mà người ta đối xử với tôi thì thôi nói thế này cho ngắn gọn, cuốn sách đó đến năm nay vẫn còn được tái bản lại, người ta dựa vào bán sách ăn chiết khấu kiếm tiền tỷ, còn tôi được trả tất cả 3tr cho công dịch, khuyến mại thêm một container drama đa cấp độ. Nghe thì rất không đáng, nhưng nhìn lại thì tôi thấy là may mắn là mình đã không từ bỏ. Kể từ khi cuốn sách đó được phát hành thuận lợi, tôi có thể cảm nhận rõ cuộc sống của mình dần may mắn thuận lợi hơn rất nhiều về nhiều mặt so với bất kì thời kì nào trước đó, thậm chí tướng Tam bạch đản của tôi cũng biến mất. Sự kiện đó đem tới cho tôi một cách hiểu sâu hơn về 2 câu "công đức viên mãn" và "một đốm lửa sân đốt hết cả rừng công đức". Bởi vì trong tiến trình dịch thuật đó, tôi có thể thấy rõ rằng ở bất cứ lúc nào, cơn tức giận âm ỉ và lắm lúc bùng phát trong tôi có thể kéo thanh tiến trình dịch từ xx% về Moore, và chẳng có kết quả thực tế nào được tạo thành, chẳng có công đức nào được tạo ra trong thực tiễn dù thực chất tôi đã bỏ vào tiến trình này bao nhiêu tâm huyết. Tôi đã bảo vệ được cả thành quả lao động lẫn toạ độ tử khí của mình trước ác ý đậm đặc từ cuộc sống và phát sinh niềm tin kiên định vào việc ở hiền thì gặp lành. Đại loại thì tôi tin rằng, tiền lãi thu được nhờ bán sách thì thuộc về đại lí và nhà sách, còn các công đức khác sinh ra do mọi người được tiếp cận nội dung cuốn sách mà có thì thuộc về tôi. Cho nên việc cuốn sách đó còn được tái bản với tôi là một điều tốt đẹp.
Sau này, có người tiết lộ cho tôi biết, có 1 người khác rất ghét tôi vì người đó cảm thấy họ có thiên phú về Chiêm tinh cao hơn tôi, nhưng tôi thì được sống ung dung vô lo vô nghĩ dựa vào kiến thức về Chiêm tinh, còn người đó thì quá vất vả. Tôi nghĩ nghĩ 1 hồi, phải thừa nhận là người ta có thiên phú cao hơn tôi rõ, cũng xui xẻo lận đận hơn tôi thấy rõ. Sau đó tôi trả lời, đó là vì cô được tổ độ còn nó thì không.
Tôi luôn cảm thấy, trong rất nhiều tình huống trong cuộc sống, tôi trở thành the choosen one chính là vì tôi ngoan hơn so với các mầm non triển vọng khác một chút, và giỏi hơn các bé ngoan khác một chút. Kinh nghiệm cá nhân của tôi cho thấy rằng, mục tiêu cuộc sống của Tử vi sinh ở Thìn không cần phải là trở thành giỏi nhất, tốt nhất, lợi hại nhất, nhưng cái gì cố được là đều phải cố, để một nhân tố bị thụt lùi thôi cũng có thể sinh chuyện. Họ không cần phải thắng được ai hết, nhưng họ nhất định phải liên tục chiến thắng chính mình.
Mỗi chú cá trên đường đua ở Thìn sẽ gặp phải nhiều thử thách khác nhau, nhưng một cách khái quát thì tôi cho rằng mọi năng lực mà chúng ta nỗ lực phát triển để giữ cho mình không bị rơi xuống một hố sâu không thấy đáy, cuối cùng đều là để bảo đảm rằng ngay cả khi cuộc đời hố chúng ta thảm nhất, thì chúng ta vẫn không cần phải hắc hoá, không cần phải thả con quái vật bên trong ra mới có thể sống qua được. Ta không cần phải gấp gáp, vội vã, nhưng cũng không thể buông xuôi, thả lỏng, vì đối thủ duy nhất mà ta cần và nên vượt qua là chính bản thân mình.
Và trên con đường ngược dòng ấy, hãy vững lòng tin rằng, có nhiều khi, chúng ta không có được những gì mình thật lòng mong muốn, thì đó không phải là vì chúng ta không xứng, mà là vì, chúng ta của sau này còn có thể gặp được thứ tốt hơn. Vậy nên, không mất phương hướng, không mất niềm tin vào bản thân, không đặt nỗ lực vào nhầm chỗ, tiếp tục cố gắng đến tận phút cuối cùng của cuối cùng là quan trọng nhất.
Tử Vi sinh ở Hợi: Nếu như đa số động lực cày như điên của Tử vi sinh ở Thìn là để không phải rơi xuống một cái hố sâu không thấy đáy đầy ám ảnh nào đó, thì câu chuyện của Tử vi sinh ở Hợi lại bắt đầu từ ...đáy của chiếc hố đó. Alice Bailey nói rằng, chạm đáy là 1 dấu hiệu tốt, bởi vì ở đáy thì bạn chỉ còn một phương hướng duy nhất là leo lên. Nghe rất là truyền cảm hứng luôn. Còn cá nhân tôi thì cho rằng, những người có Tử Vi sinh ở Hợi là đại diện tốt nhất để trả lời cho câu hỏi: "Vì sao lười lại bị tính là 1 đại tội, trong khi nó là nguyên nhân làm ta không mắc 6 đại tội còn lại?"
Hải Thượng Lãn Ông là một danh y nước ta, ông tự xưng là ông già lười, cái lười này không xấu, vì ông cụ là lười làm quan, nhưng rất chăm nghiên cứu y lí, trị bệnh cứu người. Nhờ lười làm quan mà ông kịp chạy khỏi kinh thành về quê sớm nửa năm trước sự kiện Kiêu binh nổi loạn. Nhờ chăm làm thuốc, nên ông cụ được dân chúng quanh vùng tôn kính, yêu mến, tin tưởng, vậy nên, trọng điểm của con đường sinh ra từ cung Hợi là, biết khi nào thì nên lười, và khi nào thì nên chăm. Cũng chính là, cái gì nên làm mà làm được thì phải làm, cái gì không nên làm, thì đừng vì có thể làm được mà làm tới. Nhưng cụ thể là cái gì nên làm, cái gì không nên làm? Chúng ta có thể hoang mang không biết (nhất là Tử vi sinh ở Ngọ) nhưng Tử vi sinh ở Hợi thì họ có thể cảm thấy được, còn thấy tương đối rõ ràng.
Nhưng mà rất nhiều người trong số họ chọn... đếu làm.
Có thể nói, nhóm người này tự họ bẩm sinh đã có bên trong họ tất cả những năng lực, nguồn lực cần thiết để đạt tới một cuộc sống viên mãn, tốt đẹp, nhưng một số người trong bọn họ không muốn dùng những năng lực này. Không phải là không biết làm, không thể làm, mà là KHÔNG MUỐN LÀM. Cái này không có nghĩa là họ lãng phí thiên phú hay tài hoa gì xuất sắc. Một Tử vi sinh ở Hợi từng chia sẻ thật lòng với tôi rằng, bất cứ bộ môn gì cô đều phải hỏi lại chuyên gia trong ngành xem, họ có thấy cô có thiên phú không, có thiên phú thì mới học, không có thì thôi, tiết kiệm thời gian công sức để dành cho thứ mà mình có thể làm tốt. Lúc đó, tôi đã rất không khách khí mà nói rằng: "thảo nào hơn 5 chục tuổi đầu rồi mà cô vẫn là 1 con gà trong mọi lĩnh vực". Bà cô này cũng là người đã đi tuyên truyền với nhiều người khác là tôi cậy tài lên mặt xấc láo các thứ. Mãi sau này tôi mới hiểu, người ta ấm ức vì cảm thấy tôi là đứa may mắn được khai quật thiên phú sớm nên có biểu hiện bốc đầu, còn người ta thì lưu lạc dưới trần gian 50 năm rồi vẫn chưa biết thiên phú của mình là gì để toả sáng cho thiên hạ lé mắt chơi. Quả thực, niềm tin vào bản thân nó ở cái tầm ...vô cùng ấn tượng!!!
Quan điểm của tôi là, người khổng lồ vào lúc mới sinh ra cũng chỉ là một đứa bé, nhưng đứa bé đó có thể lớn thành khổng lồ, nếu nó không bị chết queo vì đói ăn, hoặc không lớn lên nổi vì suy dinh dưỡng. Một thiên phú nó không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi, nó phát triển đến đâu theo năm tháng là phụ thuộc vào thời gian, sức lực và tiền bạc mà ta mỗi ngày tiêu phí cho nó. Và muốn trong tay mình sở hữu cái gì đáng giá trong khi bản thân không đủ giàu để mua đứt thì phải chấp nhận trả góp.
Con đường sinh từ cung Hợi, nói dễ không dễ, nhưng nói khó cũng không khó, họ chỉ cần đáp ứng được đúng một yêu cầu là chăm chỉ tích cực hướng về phía trước, thậm chí không cần tự hỏi phía trước là hướng nào như các cung sinh Tử vi khác. Tôi cá là họ biết đường nào họ có thể đi nhưng nhiều người trong số họ không muốn tin thôi. Nhân sinh của họ nó kiểu: người chăm chỉ lạc quan thì đọc ra được rằng định mệnh đã để dành cho họ rất nhiều tiền lẻ để kiếm, nếu năng nhặt thì sẽ được chặt bị; còn người lười nhác thì đọc ra được rằng, 7749 nẻo đường phía trước của họ đều là đường kiếm tiền lẻ, nên là họ CHÊ, họ không nhận mệnh, họ giãy dụa quyết tìm ra được 1 con đường khác, 1 cái lối đi riêng, và vì chưa tìm thấy nên là họ ...nằm luôn. Ví dụ, vẫn là bà cô có Tử vi sinh ở Hợi kia, khá là biết khám phá, khai thác, tận dụng năng lực của người khác, hồi đó bả từng nói rằng, kiểu người như tôi, thích hợp để nói chuyện trước đám đông, cứ tổ chức ra một đám người có nhu cầu nghe rồi thu tiền là ấm, sau này, quả thực là tôi đã làm đúng như vậy thật luôn. Một cô bạn doanh nhân của tôi, khi nghe tôi kể về bà cô này cùng 7749 lộ nhân tài đã qua cửa nhà bả rồi tháo chạy và bốc đầu như thế nào sau đó, thì mắt tròn mắt dẹt mà bảo, vậy sao bà ấy không dựa vào cái tầm nhìn này mà rủ rê hợp tác làm ăn chung, mỗi đối tác kiếm một tý hoa hồng thôi, cộng lại cũng có ít đâu?
Nhưng mà người ta không thích kiếm tiền lẻ mà chỉ muốn vụt sáng! Làm gì được nhau?
Xét cho cùng, lười là tiếc sức, tiếc công, không thích để người khác chiếm lợi từ mình, dù rằng sức lực là tài nguyên thuộc sở hữu cá nhân có thể tái sinh rất tốt. Còn thời gian, đó là thứ mà nếu ta đang không biết phải xài như thế nào cho bản thân mình, và không chịu dùng để làm gì đó cho người khác, thì nó cũng vẫn trôi qua mất teo mà thôi. Vậy nên để chữa bệnh lười, thì cái nên nuôi dưỡng là tính hào phóng, tâm bố thí, hạnh phụng sự. Vấn đề của cung Hợi chỉ thật sự chấm dứt, khi ta tìm thấy ở trong ta không chỉ có những thứ mình muốn, mình cần, mà còn có rất nhiều thứ mà ta có thể cho đi. Bắt đầu bằng 2 thứ đơn giản nhất mà ai sinh ra cũng có, đó là thời gian và sức lực.
Tử Vi sinh ở Ngọ: Có hai câu mà Tử vi sinh ở Ngọ thường không nói ra miệng, nhưng tôi cá là nó luôn lượn vòng vòng trong đầu họ, ấy là "Nhân loại ngu xuẩn" và "Mọi sự đều trong dự tính của ta". Đừng hỏi vì sao tôi biết được, tôi chính là đã dịch không biết bao nhiêu câu khác mà họ nói ra mồm thành ý tứ đó, còn người ta thì cảm thấy người ta đã truyền đạt thông điệp một cách vô cùng khôn khéo, ít nhất là đủ để làm người khác không thể lôi ý tứ đó ra chất vấn kẻo lại mang tiếng mẫn cảm quá độ, có tật giật mình gì đó.
Có một thời, tôi từng đi làm cho một anh sếp có Tử vi sinh ở Ngọ, làm được 1 tháng thì tôi cảm thấy mức lương ổng trả cho tôi chẳng thấm vào đâu so với lượng công việc mà tôi làm được, sau khi thử gợi ý xem ổng có ý đồ tăng lương không, và nhận được phản hồi kiểu, ai cần mày làm tốt đâu, mày cứ bình thường giùm anh, dù sao anh là anh đếu thấy khác biệt chỗ nào, thế là tôi thấy hơi chán, tôi không nói thẳng là tôi muốn tăng lương mà nói rằng có một chỗ khác đang gọi tôi đi làm mà lương khá hơn. Và sếp vô cùng thông minh phát hiện ra tôi bịa chuyện liền, sau đó cũng nói ra ám chỉ là anh biết thừa cô nghĩ gì trong đầu, nhưng mà thôi, anh trả đủ cho cô tháng lương này để cô đi mà mơ tiếp giấc mơ đẹp của mình. Thế là tôi hý hửng cầm đủ lương và chạy thẳng. Chắc sếp cũng không ngờ, mục tiêu của tôi từ đầu đến cuối chỉ là lấy đủ lương tháng và nghỉ làm mà không cần phải nói ra mồm câu, em muốn nghỉ vì em thấy anh hãm quá, em cảm thấy làm với anh không có tương lai.
Thực tế thì, sau khi tôi chạy, anh sếp này vẫn tiếp tục dùng lương thấp kéo về được nhiều bạn nhỏ khác, và với tất cả sự nửa vời mà chúng tôi đã để lại trong thành quả công tác chưa đâu vào đâu trước khi chuồn đi tìm miền đất hứa khác của mình, anh xào nấu chế biến lại chúng thành món ăn tinh thần mà khi xuất bản cảm giác nó đã không bổ mà cũng chả ngon. Còn tài xào nấu của anh, thì cần phải đề cập một chút đến đứa con tinh thần chưa từng xuất bản do chính anh ngồi xử lí một đống tư liệu lịch sử rồi viết ra. Trong tác phẩm dã sử tâm huyết của anh, danh tướng Trần Khắc Chân đã lưu danh sử sách nhờ trận đại thắng quân Chiêm Thành sang xâm lược, cụ thể là nhờ đạn pháo của ta bắn nhầm trúng soái thuyền làm chết vua Chiêm là Chế Bồng Nga. Thông điệp tôi rút ra được khi xem kịch bản nó kiểu, thì ra ý anh là nước ta có nhiều con đường tên Trần Khắc Chân là vì Chế Bồng Nga đi đánh nhau quên xem lịch tính ngày xuất hành phải không?
Tóm lại, vẫn thể theo ý kiến của anh, lí do Hồ Quý Ly thành công giết hại tôn thất nhà Trần là vì tôn thất nhà Trần hồi ấy đều tín nhiệm và ỷ lại vào đầu óc chiến thuật chiến lược của Trần Khắc Chân, nhưng thực chất Trần Khắc Chân chỉ là một kẻ đắc thời, cụ thể là gặp may có đúng một lần trong đời (chính là lần Chế Bồng Nga quên xem lịch xuất hành) Người duy nhất tài năng vượt trội (so với 1 lũ ngu hết thuốc chữa) ở đây là Chế Bồng Nga, người nhiều lần đánh thắng Hồ Quý Ly, tiếc là số ông này hơi đen, dẫn tới chết hơi lãng xẹt. Hồ Quý Ly thành công trong việc bức hại một đám ngu xuẩn, thử hỏi tín nhiệm một người đến thế chỉ vì nó ăn may một lần trong đời không ngu xuẩn thì là gì? Sau đó cha con Hồ Quý Ly cũng tàn canh gió lạnh trước quân Minh, tổng kết là năng lực cũng bình thường thôi. Không khí chung của cả câu chuyện nó kiểu, anh đây đã đọc rất nhiều tài liệu lịch sử và anh đây thấy là, nhân loại thật sự, thật sự... vô cùng ....ngu xuẩn. Diễn biến câu chuyện kiểu, muốn bao nhiêu lãng xẹt thì có bấy nhiêu lãng xẹt. Còn vẻ mặt tác giả của câu chuyện lãng xẹt đó kiểu, đời là thế đó. Nói chung, với nhân vật lịch sử thì anh biểu lộ thái độ coi thường lộ liễu luôn vì người ta không vả tung hàm anh được, còn với nhân vật đương đại mà anh tiếp xúc trực tiếp thì anh coi thường kín đáo ngấm ngầm hơn.
Còn tôi kiểu, anh gì ơi, nếu anh hiểu đời đến vậy thì anh phải biết là nhân loại bình thường như chúng em đếu thích đọc kiểu chuyện lãng xẹt như này đâu. Anh thích gì kệ anh, nhưng anh lại muốn làm tác giả thành công có tác phẩm được yêu thích thì chứng tỏ đầu anh có hố đó. Tóm lại, như này là hiểu đời dữ chưa?
Ở đây có một điểm cần lưu ý, trí thông minh của các Tử vi sinh Ngọ là hoàn toàn đủ dùng, họ thường không gặp khó khăn gì trong học hỏi, học tập nói chung, khả năng rút ra thông tin hữu ích khi xem sách, đọc báo, nghe thời sự đều rất khả quan, thậm chí, khả quan hơn phần đông nhân loại (nhóm người này tính sơ sơ chỉ chiếm tầm 7,3% dân số toàn cầu mà thôi) Có thể nói là tất cả những gì thuộc bề nổi của tảng băng đều không làm khó được họ. Còn phần chìm? Ừm, theo ý của nhiều người trong số họ thì, tất cả những gì thăng hoa từ tình cảnh bi thảm của nhân sinh mà sách vở và các nguồn tin khác cho biết đều là liều mai thuý để xoa dịu đám đông ngoài kia, bởi vì nếu việc chịu khổ là không hữu ích thì hoá ra toàn bộ khổ nạn của nhân sinh đều bị chúng ta gặp được là vì chúng ta bị ng...uuu. Họ thì chả bao giờ gặp phải những khổ nạn đó để mà tự mình chiêm nghiệm xem có cái gì thăng hoa từ đó hay không, vì là họ không bị ngu như chúng ta nói chung. Thế giới quan của họ nó kiểu, đời là một nơi phù phiếm, dung tục, tầm thường không chịu nổi, nơi một số đứa ngu xuẩn nhưng đắc thời có thể cưỡi lên đầu những kẻ thức thời, khôn ngoan nhưng xui xẻo (như họ chẳng hạn). Hoặc nếu không atsm đến trình độ đó, thì khi nghe ai đó tài giỏi, khôn ngoan và thành công chia sẻ kinh nghiệm sống, lịch trình trưởng thành của người ta, họ cũng có khâm phục và cảm thấy được lợi lạc rất nhiều, nhưng sau đó, họ vẫn tin rằng nhờ ngồi trên vai những người khổng lồ, họ sẽ nhìn được xa hơn và có thể tái hiện lộ trình đi đến thành công đó theo một cách ... khôn ngoan hơn.
Tôi sẽ không nhận xét loại thái độ sống này là xấu hay tốt. Dù sao tôi cũng thuộc fandom của Tất Đạt Đa idol, và idol nhà tôi đã đưa ra hệ thống Tứ Diệu Đế là Khổ Đế, Tập Đế, Đạo Đế, Diệt Đế trong đó chỉ ra rằng trạng thái bất toại nguyện của nhân loại, có nguồn gốc là từ Vô Minh. Ngắn gọn vẫn là, chúng sinh khổ, xét cho cùng là tại ngooo. Túm lại, ngài vẫn thấy nhân loại ngu xuẩn, vì ngài còn nói đời là bể khổ, cứ ai vô minh thì đều khổ hết. Và đây chính là khác biệt vi tế giữa ngài và các Tử vi sinh ở Ngọ khác, ấy là người ta thấy người ta không bị ngooo như nhân loại nói chung, nhưng người ta vẫn khổ, người ta bị sự ngu xuẩn của nhân loại này làm cho liên luỵ rất rất là nhiều luôn. Kết quả là Idol thì bảo, tất cả là do nhân quả. Còn các Tử vi sinh Ngọ bình thường thì bảo, tất cả là tại ... họ đen! Còn vì sao đen? Đó là vì cuộc đời này chính là mất nết như vậy.
Vậy nên, bài kinh đầu tiên của idol cho 5 đệ tử chỉ khai sáng được cho 1 người hết vô minh. Và bài kinh thứ 2 là kinh vô ngã tướng đã khai sáng thêm cho 4 đệ tử nữa. Về sau, thi thoảng tôi lại giới thiệu kinh vô ngã tướng cho một Tử vi sinh ở Ngọ nào đó, và họ phản hồi lại cho tôi biết rằng, họ vẫn không thể làm được vụ vô ngã như trong kinh, vì họ vẫn thấy nhân loại ngu xuẩn, nhưng mà trừ họ ra.
Nếu là 1 Tử Vi sinh ở Ngọ, đột nhiên bị hoang mang không rõ cái gì là đúng cái gì là sai, hoặc trong đầu họ có câu hỏi mà không có đáp án, điều này thực sự có thể tạo ra khủng hoảng nhân sinh. Với Tử vi sinh ở Ngọ nói chung, cảm giác khủng hoảng này còn khốn khổ hơn bất cứ loại đau khổ nào mà một người sống ở trên đời có thể gặp phải. Chỉ là, Đức Phật gặp khủng hoảng nhân sinh thì bỏ cung vàng điện ngọc đi vào rừng để tìm bằng được câu trả lời còn đa số Tử vi sinh ở Ngọ thì chọn lơ đẹp những câu hỏi mà họ không thể trả lời được. Chẳng hạn như câu hỏi, vì sao tôn thất họ Trần lại có nhiều người như vậy tin yêu ủng hộ Trần Khắc Chân, cứ đáp đại, tại họ bị ngu tập thể. Cuộc đời chính là đơn giản và nhàm chán như vậy đó!!! Khá hơn thì, họ không dụng tâm đi tìm, nhưng khi đáp án cho vấn đề gì đó đi lạc qua cửa nhà họ thì họ vẫn nghe vào và nhờ đó lí giải thêm được vài câu hỏi không lời đáp, nhưng họ sẽ không phát sinh tham ái đối với tri thức và trí tuệ và chủ động chạy đi tìm kiếm nhiều hơn, vì rằng chấp nhận rằng mình ngu dốt với họ là một nỗi đau lớn hơn tất cả các nỗi đau khác. Chính là muốn có tâm Bi, thì phải có Trí, mà muốn có Trí, thì phải có Dũng.
Tóm lại, mỗi khi các con giời này bắt đầu bật Mode nghe vào tai này ra tai kia, chọn nhanh một đáp án lãng xẹt nhưng nghe rất chi là có logic, lảng sang chuyện khác ...v.v... Đó là lúc, họ chỉ còn cách cuộc khủng hoảng nhân sinh của mình tầm 1 gang tay nhưng cuối cùng vẫn kịp đánh lái đi đường vòng né tránh nó. Bởi vì, để đi tìm câu trả lời nghiêm túc, họ sẽ phải rời xa vùng an toàn quen thuộc, thế nên, họ thà đau dài còn hơn đau ngắn. Và họ thường từ chối dấn thân vào phiền toái, trừ phi họ đã bị sự nhàm chán bức điên, trước ngày đó, họ sẽ thử tất cả các đề cử về mọi hình thức ăn chơi nhảy múa lành mạnh không có tác dụng phụ mà năng lực của họ ở thời điểm đó có thể tiếp cận được. Và lúc mà họ đang Chill Chill vui vẻ, enjoys the moment thì họ thấy họ rất ổn, nhưng tôi nhìn vào thì lại nhận xét là họ không ổn, họ đang sợ hãi và trốn tránh sự thật nào đó, trốn tránh việc phải đi tìm nguyên nhân và giải pháp cho vấn đề nào đó, họ thà đau dài còn hơn đau ngắn. Ngược lại, khi họ đang khủng hoảng hiện sinh, kêu gào thảm thiết, tự họ thấy mình đếu ổn, thì tôi lại thấy họ khá ổn, vì bắt đầu có dấu hiệu nghe hiểu tiếng người, có thái độ nghiêm túc đối mặt với các vấn đề của nhân sinh và thử tìm kiếm phương án, giải pháp, vì họ đã có tinh thần thà đau ngắn còn hơn đau dài.
Nói chung là ... tôi không tìm được tiếng nói chung với sinh vật sợ đau và có điểm đau nằm ở vị trí lệch quá xa mình như này.
Còn trước khi ngày họ quyết định đối diện với sự vô minh trong bản chất của mình nó tới, vòng lặp cuộc đời dành cho các Tử vi sinh ở Ngọ nó kiểu, nhàm chán, nhàm chán đến rồ cả người chịu hết nổi, nhảy hố tìm kích thích, chịu đủ đả kích nỗ lực thoát hố, hưởng thụ sự bình yên, tìm kiếm niềm vui mới để kéo dài nhu cầu sống an ổn, lại nhàm chán, nhàm chán đến rồ cả người, lại nhảy hố tìm kích thích... Và vì cái gì mới mẻ thì đều có tác dụng chống nhàm chán một thời gian cho đến khi nó hết mới mẻ, cho nên trạng thái thường thấy của các Tử vi sinh Ngọ là đang Chill, cho tới lúc họ không Chill nổi nữa và chuyển sang kêu chán, sau đó là phát rồ lên vì sự ngu xuẩn của nhân loại ... Cứ thế, cứ thế, một đại kiếp trái đất nữa lại trôi qua, cho tới khi cái có thể làm họ thấy mới mẻ nó không chịu xuất hiện nữa...
Tử Vi sinh ở Dậu: update later