Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

Trai mùng một, gái hôm rằm

 Trong Chiêm Tinh, mặt trăng đại diện cho thân thể và mặt trời đại diện cho tâm hồn. Mặt trăng phản xạ ánh sáng của mặt trời tạo ra vầng trăng sáng mà chúng ta có thể nhìn thấy trên mặt đất. Về mặt biểu tượng học, điều đó cũng có nghĩa, thân thể là phương tiện phản ánh để tâm hồn biểu lộ ánh sáng của nó trong đời sống thế gian. Khả năng dấn thân vào cuộc sống của 1 linh hồn sau khi đầu thai và có đời sống thế tục (nếu chúng ta tin vào sự tồn tại của linh hồn) phản ánh qua độ phản chiếu ánh sáng mặt trời của mặt trăng vào ngày chúng ta chào đời. Như vậy, người sinh vào thời điểm trăng tròn có thân thể bẩm sinh phù hợp nhất để linh hồn biểu lộ các ý tưởng, mong muốn, nhu cầu của mình ra toàn vẹn 100%, người sinh vào thời điểm không trăng của tháng âm lịch có 1 thân thể rất hạn chế khả năng dấn thân vào đời sống hồng trần của linh hồn.

Ở đây, chúng ta phải hiểu đúng khái niệm dấn thân của linh hồn. Không phải những người sinh vào những ngày cuối tháng và đầu tháng âm lịch họ không lăn xả vào cuộc sống hay thiếu dũng khí, sự can trường để lăn xả vào cuộc sống với đầy rẫy khó khăn phía trước, tôi biết có những người như vậy. Nhưng một khi họ thực sự nghiêm túc dấn thân, nghiêm túc lăn xả vào thử thách, vào hoàn cảnh, thì đó tuyệt đối là vì kế sinh nhai, vì lợi ích thực tế bị uy hiếp, họ xông pha là vì muốn có được đời sống vật chất tốt đẹp hơn, họ gồng gánh, nhẫn nại, chịu đựng được nhiều cảnh ngộ gian khổ nếu điều đó hứa hẹn phần thưởng là một hoàn cảnh sống mới tốt đẹp hơn trước, lương cao hơn, thu nhập tốt hơn, đãi ngộ cao hơn... v.v...

Còn sự dấn thân của linh hồn, theo cách hiểu đơn giản nhất, chính là đấu tranh đến cùng cho tình yêu.

Tất nhiên, trên đời này không chỉ có tình cảm trai gái mới tính là tình yêu, một người có thể yêu cha, yêu mẹ, yêu tổ quốc, yêu đồng bào, yêu idol, yêu mèo, yêu chó, yêu hoa, yêu thiên nhiên, yêu nghề, yêu nghệ thuật, yêu nhạc, yêu hoạ... v.v... 

Và một lưu ý khác, sinh vào thời điểm trăng tròn thể hiện khả năng sống với trái tim, đi theo mách bảo của con tim chứ không phải sở thích hay thói quen làm chuyện này. Một người sinh hôm rằm nhưng có kế đô bảo bình hay cung 11 có thể vẫn thấy thoải mái, tự nhiên hơn khi làm mọi việc theo nhịp điệu và nề nếp lịch trình đã dự tính trước và thấy lúng túng không biết làm sao khi con tim họ đột nhiên loạn nhịp vì một ánh mắt, một nụ cười, dù rằng vào giờ phút đó, có thể tim họ đã đập đến độ sắp nhảy ra khỏi lồng ngực họ đến nơi được rồi đấy. Nghe đồn 99,99% trường hợp sét đánh khét lẹt như vậy sẽ kết thúc bằng việc thanh niên quay đầu chạy mất tích thay vì tìm cách tiếp cận, làm quen, sau đó ôm ấp 1 hình bóng trong tim cả đời, bởi vì day dứt, bởi vì nhớ nhung, bởi vì mộng mơ, luyến tiếc, thậm chí còn bởi vì đắp nặn tô vẽ mỗi ngày làm tượng đài của tình yêu dang dở kia nó thần thánh hoá mãi lên. 

Ta cứ tạm hình dung nó giống như thể có 1 thanh niên cao to lừng lững nhìn rất hứa hẹn về mặt thể lực, người như thế được kì vọng là tay có thể đánh, vai có thể khiêng, nhưng thực tế họ là võ sĩ tốt hay là bao cát tốt vẫn là chuyện hơi khó nói. Nhưng nếu là 1 thanh niên gầy yếu mảnh mai nhu nhược gió thổi cũng bay thì chắc chắn là tay không thể đánh, vai không thể khiêng rồi, không còn nghi ngờ gì nữa.

Cho nên nếu tôi gặp một kế sư tử hay kế cung 5 nào đó lại sinh đúng vào thời điểm không trăng và nghe nói họ sống theo trái tim mách bảo, theo sở thích và đam mê, tôi chỉ có thể thả ha ha chứ không tiện nói gì thêm. Bởi vì khi tất cả mọi tình yêu bắt đầu, người ta cảm thấy nó cũng bất tử bất diệt như linh hồn đã châm lên ngọn lửa yêu thương đó vậy. Tôi từng biết một người sinh mồng 7 (trăng bán nguyệt), kế cung 5 đã duy trì được ngọn lửa tình yêu hừng hực tưởng sẽ cháy cả đời của mình được tận 2 năm, vượt qua những đoạn trắc trở, buồn thương, ngang trái nhất của chuyện tình, nhưng rồi đến lúc bông hoa tình yêu muốn rục rịch kết ra trái ngọt thì thanh niên lại cảm thấy hết cmn hơi rồi, không tài nào mà yêu nổi nữa, giờ sao? Cho nên, tạm kết luận kinh nghiệm của trăng bán nguyệt cho biết, mãi mãi là 2 năm, cả đời là 8 tháng, nếu là thời điểm không trăng, chúng ta cứ mạnh dạn co thời gian dự tính lại tầm 5, 10 lần cho nó chắc ăn. Thân thể của chúng ta giống như khúc gỗ dùng để châm lên ngọn lửa yêu thương, khúc gỗ thì kích thước có hạn lượng, nhỏ thì cháy hết nhanh, lớn thì cháy hết chậm, tất nhiên, song song với nó, khi thêm hay không thêm xúc tác, chẳng hạn ngọn lửa tưới thêm dầu thì cháy to và nhanh hơn, ngọn lửa âm ỉ thì cháy chậm và lâu dài hơn. Cũng tức là tình yêu mà nồng nàn mãnh liệt thì lại khó lâu dài. Người sinh mồng một giống như bó đóm, người sinh hôm rằm là khúc gỗ bự. Không thể nói ngọn lửa của que đóm không phải là ngọn lửa, nhưng chân thành yêu thích ai đó 1 tuần thôi là một khái niệm thực sự không phù hợp để xây đắp bất cứ mối quan hệ lâu dài nào trên cơ sở là tình yêu cả. Cứ crush đơn phương đi cho nó lành và để crush của bạn được yên tĩnh sống cuộc đời của họ mà không cần phải biết gì về 1 phút động tâm khó kềm chế ấy.

Một ông bác sinh mùng 2, kế cung 5, moon kim tôi biết vẫn có thể kể lại tỉ mỉ những khoảnh khắc động tâm ông từng có trong thời trai trẻ, và cả khi không còn trai trẻ, trong đó có cả khoảnh khắc động tâm với bác gái mà sau này trở thành vợ của ông bác. Nhưng hôn nhân không phải là câu chuyện của 2 trái tim yêu, theo bác nó là nghĩa vụ, trách nhiệm, quyền lợi chung, là củi gạo dầu muối tương dấm trà linh tinh vụn vặt. Ngoại tình tư tưởng sau hôn nhân thì hẳn là không ít, nhưng cái sự chuếnh choáng chỉ kéo dài vài giờ tới vài ngày kia quả thực không đủ để phát triển ra cái quỷ gì mà phim luân lý gia đình hay cho thêm vào tiết mục. Cùng lắm là đủ để liếc 1 bóng hồng thêm mấy cái, mở miệng đùa giỡn vài câu, cung cấp vài sự hỗ trợ hào hiệp khi vẫn còn thiệt tình. Tất nhiên, người đàn ông đã không kết hôn vì tình yêu và khuyên con mình nên suy tính lợi ích thiệt hơn khi tính toán hôn nhân ấy vẫn tự thấy mình là người lãng mạn, chính là vì những hồi ức ngọt ngào còn sống mãi về khoảnh khắc tâm động không thôi với những người đẹp mà giờ gặp lại bác cũng chả thấy có cảm xúc gì ráo. Giai mùng 2 mà tôi biết chính là như vậy, tình yêu của giai mùng 1 theo tôi chỉ có hơn thế này chứ không thể nào mà kém được. 

Nhẫn nại và kiên trì lao động, học tập, cố gắng kiên trì gánh vác nghĩa vụ và trách nhiệm mình nhận lãnh hay cố gắng hoàn thành mục tiêu đã đặt ra lúc ban đầu bất kể thích hay không thích là 1 phẩm chất rất tốt để bổ sung vào tính cách của những người sinh vào lúc trăng non và trăng tàn, bởi vì tuy nhiệt tâm yêu thích là 1 động lực tốt thúc đẩy con người phấn đấu vươn lên trong cuộc sống một cách hứng khởi, nhưng ngọn lửa yêu của họ có thời gian cháy quá ngắn, mà rất nhiều loại vốn liếng, tài nguyên, kĩ năng, bài học, kinh nghiệm thực tiễn chỉ có thể thu được sau một thời gian trải nghiệm đủ lâu dài. Tổ hợp giữa tính tuỳ hứng và cấu trúc Sun conjunc Moon thực sự là 1 tai nạn có thể đưa người ta đến với trạng thái bấp bênh cả đời, bèo dạt mây trôi bất kể khởi điểm của họ cao hay thấp. Bởi vì họ hoàn toàn không thích hợp để sống chỉ theo sự mách bảo của trái tim, sự mách bảo ấy có thể được coi như xúc tác ban đầu, khơi nguồn cảm hứng để tạo lập mục tiêu, nhưng con đường dài mỗi chúng ta phải đi tiếp theo cần phải được kiên trì dẫn dắt bằng cái đầu đầy lý trí, tỉnh táo và biết cân nhắc thiệt hơn. Kiến thức về bất cứ lĩnh vực nào trong đời sống chỉ trở nên sâu sắc, kỹ năng về bất cứ ngành nghề nào trong xã hội chỉ trở nên thành thục sau 1 thời gian đủ dài được học hỏi, luyện tập tích cực, chăm chỉ. Trong đòi hỏi này, nhiệt tình làm mọi sự dễ dàng hơn, nhưng thời gian mới là bảo đảm cho sự chín muồi của một kết quả như ý.

Ngược lại với mẫu người mùng một là mẫu người hôm rằm, như trên đã nói, thể chất của họ đủ rắn chắc để có thể chịu đựng được những dao động cảm xúc lớn trong thời gian kéo dài, còn họ có thích những dao động cảm xúc mãnh liệt và kéo dài ấy không, có kiểm soát, điều khiển, làm chủ được nó không lại là một câu chuyện khác. Tưởng tượng bạn ngồi lên một chiếc xe thể thao với trọn bộ tính năng ưu việt, bảo đảm các khả năng phóng nhanh, phanh gấp, lạng lách đủ thứ đủ thứ, nhưng bạn lại bị sợ tốc độ cao, vậy thì bộ tính năng kia cũng chỉ để làm cảnh, mà nếu bạn không sợ tốc độ cao, nhưng năng lực làm chủ tay lái của bạn có vấn đề, vậy thì bộ tính năng kia còn có thể đưa bạn vào khoa cấp cứu với tốc độ bàn thờ luôn.

Một số phẩm chất rất tối kị đối với những người sinh hôm rằm là tính luỵ tình, lãng mạn, đắm chìm trong cảm xúc, đa sầu đa cảm, sến sẩm, đồng bóng. Người như vậy làm nam nữ chính trong phim Quỳnh Dao thì khá hợp, nhưng sống trong đời thật thì quả thực là gây đau đầu. Mỗi lần con tim họ lên tiếng là chức năng não bèn tê liệt, họ dễ trở thành kiểu người không thể nói lý, không có gió cũng nâng được 3 thước sóng. Những cảm xúc mãnh liệt của họ có thể không được người sống chung coi trọng đúng mức, vì kinh nghiệm thường thức cho biết, những thứ quá nồng nàn mãnh liệt thì đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, cho nên ý kiến sáng suốt nếu thấy họ sa đà vào 1 đoạn cảm tình sai trái là áp dụng 1 chữ kéo (kéo dài, trì hoãn, để thời gian làm nguội). Tuy nhiên, thời gian làm nguội dành cho đội hôm rằm thường bị quá dài. Một khi họ đã nói yêu mãi, vậy thì tình hình rất có khả năng là họ sẽ yêu được cả đời. Chờ 1 năm, 2 năm thì không thành vấn đề, nhưng chờ cả đời thì quả thật là không thích hợp.

Phật giáo Nguyên Thuỷ cho rằng, kiếp cuối cùng khi chứng quả A la hán, một vị Bồ Tát sinh ra nhất định phải có lá số có mặt trăng xung với mặt trời, và trăng tròn trên lá số là đại diện cho sự viên mãn. Việc sinh ra với một thân thể có khả năng biểu đạt trọn vẹn ánh sáng của linh hồn hiển nhiên là một đòi hỏi cần thiết cho một bậc giác ngộ, và chúng ta đều thừa nhận các vị thánh khi còn tại gia thì không luỵ tình, đa cảm, sến sẩm gì cả. Nhưng hành vi cắt tóc và bỏ trốn khỏi cung điện lúc nửa đêm để đi tìm con đường đoạn tận đau khổ của đời người của thái tử Tất Đạt Đa thực sự rất phù hợp với đường lối biểu đạt mãnh lực nội tâm của một người sinh ra vào lúc trăng tròn. Họ là những người sinh ra chỉ để làm những gì con tim mình mách bảo, nhưng con tim họ mách bảo thế là đúng hay sai thì điều đó phụ thuộc thành quả tu tâm dưỡng tính nhiều đời nhiều kiếp của họ. 

 Tôi từng viết 1 bài viết ngắn nói về những nỗi đau, được hiểu như là cách linh hồn ủn mông cho chúng ta cố gắng lên để tìm ra phương án, cách thức để giải quyết một tình huống khó xử, bí bách, bế tắc trong đời sống. Nỗi đau là biểu hiện của 1 loại năng lượng dồi dào chưa tìm được đường dẫn phù hợp để chảy vào đời sống dưới dạng các hành động cụ thể (cho nên đôi khi người ta phát tiết cảm giác đau đớn trong lòng khi không biết phải làm sao với nó bằng cách múa may quay cuồng, đập phá la hét chẳng hạn). Cho nên một đặc thù nổi bật khác của đội hôm rằm là khả năng chịu đựng cảm giác đau lòng. Kinh nghiệm không bao giờ sai chệch của đội sinh mùng một là, đau quá thì sẽ buông, tức là khi người ta yêu làm ta quá đau lòng, ta buông luôn tình yêu đó, môn toán làm ta quá đau đầu, ta buông luôn tình yêu toán... Điều đó không làm cho đội sinh vào tầm trăng non và trăng tàn thiếu hụt nhân tài so với các đội khác. Dù sao việc sinh ra với vầng trăng khuyết cũng chỉ là chuyện đời này, họ cũng có khả năng đã tích luỹ vốn liếng từ vài đời trước và sinh ra với nhiều thiên phú đáng ghen tỵ. Quay lại với đội sinh hôm rằm, khả năng chịu đựng nỗi đau đặc thù của họ làm họ trở thành người rất khó buông tay khỏi con người hay sự việc đem lại cho họ vô vàn đau khổ. Đôi khi lí trí đã nhanh tay đưa ra quyết định chạy lấy người và trong thực tế họ cũng chạy thật, nhưng trái tim họ không ngủ yên và còn tiếp tục trăn trở về giải pháp, phương án, các giả thuyết về cách thức giải quyết vấn đề cho 1 vấn đề mà họ đã không còn cần thiết phải giải quyết nữa. Và thế là mỗi lần nghĩ tới người xưa cảnh cũ, họ lại thấy lòng mình vẫn đau.

Bên cạnh các nam và nữ chính trong phim Quỳnh Dao, đương nhiên cũng có những tổ hợp tích cực hơn rất nhiều có mặt trong đội sinh hôm rằm. Ví dụ những quân nhân ôm ấp một bầu nhiệt huyết vì lí tưởng, những con người kiên trì theo đuổi giấc mơ trong thời gian đủ dài để biến được giấc mơ trở thành sự thật, những con người đã yêu 1 phẩm chất cao đẹp đủ lâu để đồng hoá phẩm chất đó vào nhân cách của mình. Người sinh hôm rằm có ngưỡng chịu đau cao hơn, do đó cũng được linh hồn mạnh dạn bơm vá cho 1 năng lượng vượt xa những người sinh vào mùng 1, cùng một trải nghiệm bất như ý giống nhau, họ sẽ thấy đau nhiều hơn, khổ sở nhiều hơn, vật vã trăn trở hơn xa những người sinh mùng 1. Tất nhiên điều đó không có nghĩa là họ sẽ im lặng khóc thầm, rất nhiều người trong số họ gào khóc om xòm, la lối vật vã, lăn lộn ăn vạ. Còn nhóm sinh ngày khác trong tháng thì có chút không thể hiểu được, chuyện thì đã thế rồi, không chịu được thì bỏ đi, làm gì mà căng? 

Vấn đề là họ chịu được, họ chịu được! Chỉ là họ đếu thích cảm giác ruột đau chín chiều này thôi.

Và thế là, rất nhiều người sinh hôm rằm quanh ta sẽ làm những việc mà đa số chúng ta cho rằng bản thân mình không bao giờ đủ ngu để làm. Thực ra thì đó là ngã mạn các bạn ạ, đơn giản là vì chúng ta đếu chịu được nỗi đau quá lớn đi cùng năng lượng đủ lớn để tạo ra mãnh lực thay đổi hiện trạng nên chúng ta thấy mệt, thấy phát nản và quyết định rằng, a, thôi bỏ đi, cũng chỉ là 1 chùm nho xanh thôi, không có nó mình cũng không chết, trời cũng không sập được.

Cá nhân tôi rất ngưỡng mộ những người dấn thân vì tình yêu và thành công, dù là trong việc chinh phục những đỉnh cao sự nghiệp hay cảm hoá một ông bố, bà mẹ, anh chồng, đứa con, đứa cháu xấu tính. Xét cho cùng, họ chỉ là phiên bản thành công ưu hoá của những người giãy dụa cả đời với 1 sự nghiệp dang dở bất như ý kiểu như văn sĩ Hộ trong Đời Thừa của Nam Cao, hay những người đang sống cuộc sống tràn đầy bất đắc dĩ, rơi không biết bao nhiêu nước mắt vì những tổn thương mà những người xấu tính họ thương yêu mang lại. Nhưng mà, tôi cho là không ít người cũng cho rằng kiểu người giãy dụa đau đớn được nói tới ở trên là những người có máu M, thích tự làm khổ mình vì những thứ không đáng, còn những người làm nên kì tích được nói tới ở trên là nhân vật trong cổ tích dành cho người lớn, là hư cấu, không thể tin là thật.

Như vậy, rốt cục trai mùng 1 là kiểu người như nào? Gái hôm rằm là kiểu con gái ra sao? Cá nhân tôi cho rằng không có một nhận xét ngắn gọn nào đủ để dành chung cho tất cả. Chúng ta chỉ cần ghi nhớ, cả 2 mẫu người sinh vào mùng 1 và hôm rằm đều có thể thành công và thất bại trong cuộc sống, những phẩm chất nổi bật ở họ vốn là con dao 2 lưỡi, có cả khía cạnh rất tốt và rất xấu. Đó không phải là dạng tâm tính gì đó tồi tàn kém cỏi hết thuốc chữa, nhưng đó cũng không phải là dạng tâm tính gì đó hoàn mỹ hết chỗ chê.

Vấn đề nằm ở chỗ bạn có biết mình là người như thế nào hay không, và bạn đang định vận dụng những gì mình có để theo đuổi những gì mình muốn như thế nào. 

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

Pluto nhật tâm và bệnh trầm cảm

 Thông tin trong bài viết là nhận định cá nhân của tôi, các bạn có thể tham khảo, kiểm nghiệm thực tiễn như 1 giả thuyết, chia sẻ trải nghiệm liên quan, nhưng đề nghị không hỏi nó được trích dẫn từ tài liệu nào, độ tin cậy, độ chính xác ...v.v... Có 1 câu như thế này, chưa biết đúng hay sai thì nửa tin nửa ngờ, biết rồi thì không cần tin tưởng hay nghi ngờ nữa. Tác dụng của 1 giả thuyết là giúp bạn có 1 hướng tập trung chú ý tốt hơn vào thực tiễn để tìm kiếm thông tin liên quan và bằng chứng để phủ nhận hay khẳng định giả thuyết đó, đừng tin khi chưa kiểm nghiệm nó, cũng đừng vì nghi ngờ mà bỏ qua nó. Tất nhiên, nếu bạn muốn bỏ qua, đơn giản bỏ qua luôn đi, đừng bắt người đưa ra giả thuyết động não giúp bạn.

Trạng thái tự nhiên của linh hồn (nếu bạn tin vào sự tồn tại của 1 linh hồn) là tròn đầy, sáng suốt, vui vẻ, ham học hỏi, thích giúp đỡ, tràn trề năng lượng. Bạn tự hỏi, thế còn cái đứa vụng về, lười nhác, u mê, ích kỉ mà bạn quen là ai? À, nói chung chúng ta gọi nó là phàm ngã. Hãy tưởng tượng, linh hồn là 1 thanh niên đang điều khiển 1 account chơi 1 game thực tế ảo tên là Luân Hồi, mỗi chúng ta chính là account đó. Sự chú ý của chúng ta sẽ tập trung ý thức vào 1 lĩnh vực trong cuộc sống và thế là account của bạn linh hồn liền đi về phía bạn quan tâm trên bản đồ của Game mà bạn có, khung cảnh quanh account sẽ xuất hiện cụ thể rõ ràng, giống như ta bật 1 chiếc đèn làm sáng lên 1 căn hầm tối tăm và thấy rõ mọi thứ ở trong, sự sáng suốt của linh hồn hiển lộ và ta nhận ra những điều mà chỉ có sự để ý mới giúp ta nhận thấy được. Chẳng hạn như Sun bò cạp phần lớn không nguy hiểm, đầy âm mưu và thủ đoạn mà nhiều đứa còn nhọ nhọ, nhục nhục theo 1 kiểu không giấu ai được. Nếu sự chú ý của bạn là dành cho Sun Bò Cạp nói chung, bạn sẽ để ý hẳn 1 tệp những người sinh từ 22/10 đến 21/11 dương lịch của tất cả các tuổi mà bạn gặp, nếu sự chú ý của bạn chỉ dành cho 1 ai đó mà bạn thích hay ghét tình cờ có Sun Bò Cạp trên lá số, người đó còn có thể có thuỷ thiên bình, kim nhân mã, mặt trăng song ngư và nhiều cấu trúc bạn chẳng quan tâm khác. Sau đó bạn rất vô tư phán, cách nghĩ của bọn Sun Bò Cạp nó blah blah... thẩm mỹ của bọn Sun Bò Cạp nó blah, blah... bọn Sun Bò Cạp sẽ làm này làm nọ để có cảm giác an toàn... 

Theo kiến thức chiêm tinh chính thống, cách nghĩ của 1 người là xem qua thuỷ tinh, thẩm mỹ là xem qua kim tinh, hành động tìm kiếm cảm giác an toàn xem qua mặt trăng. Nếu bạn để ý hơn 1 chút, bạn sẽ nhận ra những người nghiêm túc thực hành chiêm tinh theo đúng lý thuyết chính thống sẽ nhìn bạn với ánh mắt kì lạ thế nào khi bạn nói về cách nghĩ hay thẩm mỹ của Sun Bò Cạp.

Tất cả những vấn đề tương tự như vậy, chỉ cần để ý là biết, còn không thèm để ý mà cứ thích đoán bừa thì sự sáng suốt của linh hồn thực sự giống như cái đèn bị cái chụp bám đầy muội đen che mất trả lại cho ta một không gian tối hù được lấp đầy bằng trí tưởng tượng. Bạn bước đi trong đó, cẩn thận vòng tránh 1 cái ghế mà bạn tưởng tượng rằng nó đang chắn đường sau đó đâm sầm vào chiếc ghế mà bạn cho rằng nó vốn không thể nào được kê ở đó. Chúng ta có những linh hồn vừa bịt mắt vừa chơi game online. Trong tình huống này, dù máu anh có dày, trang bị của anh có 1 đống, thanh kĩ năng đầy chiêu thức nguy hiểm anh vẫn thường xuyên bị đời chém banh xác mà chả hiểu tại sao. Nhất là khi anh lại còn biết, cái đứa đã chém banh xác anh máu không dày bằng anh, trang bị thua kém anh, kỹ năng nghèo nàn hơn anh. 

Phật gọi hiện tượng này là sự Vô Minh, một nguồn gốc quan trọng của khổ.

Một chị gái từng tâm sự với tôi, hồi chưa li hôn, chị đối xử với lão chồng tận tình tận nghĩa lắm mà không bao giờ được lão khen 1 câu, ghi nhận 1 câu. Bây giờ ly hôn rồi lại biết lão dạo này thường khen chị với người khác và cả trước mặt bồ mới. Tôi nói, có nhiều thứ nếu ngày nào cũng được cấp đủ 3 bữa thì ta thấy nó cũng bình thường, như canh rau muống luộc. Đến lúc xa xứ vài tháng trời, lại thấy nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương, nào có phải vì nó đặc biệt ngon lành bổ béo gì đâu, nhưng thiếu thì thèm, thèm thì nhớ, nhớ rồi cầu mà không được lại thấy nó đặc biệt. Món gì có ngon đến mấy mà ngày nào cũng ăn ngập mỏ thì thấy nó là phát ngán ngay. Người trưởng thành và hiểu biết là phải biết tự tiết chế nhu cầu của mình để giữ sự thèm muốn lại vừa đủ, như vậy mới có cảm giác hạnh phúc khi mình muốn mà có được, cũng như phải biết đói thì ăn mới thấy ngon. Nghe đến đây, bà chị gật gù rồi kết luận, biết thế chị li hôn lão sớm 10 năm, nếu li hôn sớm 10 năm thì mình đỡ khổ bao nhiêu mà lão cũng đã khen mình sớm 10 năm rồi. Hoá ra chị cố gắng đến thế, hy sinh đến thế, chịu đựng nhiều thế là vì muốn đổi lại 1 lời khen ngợi của lão thôi, trước đây chị cố gắng sai cách rồi! 

Thật là 1 ngã rẽ thần thánh của tư duy. Chị gái đó có Pluto thiên bình, và bi kịch hôn nhân của chị nó có cái gốc Vô Minh như vậy đó.

Các đặc điểm của linh hồn không thể hiện trên lá số địa tâm, đó là lá số của phàm ngã (account), lá số của linh hồn (người chơi) là lá số nhật tâm, các đặc tính của linh hồn cũng biểu hiện theo lá số nhật tâm này và hệ thống chủ tinh của nó cũng khác với hệ thống chủ tinh của lá số địa tâm. Pluto trên lá số nhật tâm là chủ tinh của song ngư, biểu hiện của song ngư là cảm giác mông lung mờ mịt như đi trong màn sương, biểu hiện của Pluto nhật tâm là cảm giác không thể hiểu được. Ở tất cả các vùng khác trên lá số nhật tâm, sự chú ý của chúng ta đều đem tới một hiểu biết nào đó, hôm trước tôi vừa viết 1 bài về hoả nhật tâm, các bạn có thể đọc tham khảo thêm, các biểu hiện của ta trong hiện thực ở toạ độ hoả nhật tâm cho ra 1 thông tin chính xác về sức mạnh nội tâm của ta, nội tâm mạnh mẽ có cách tiếp cận vấn đề và phản ứng khác, nội tâm yếu đuối lại có cách tiếp cận vấn đề và phản ứng khác, tất cả rắc rối ở đó đều sinh ra từ sự yếu đuối, và cách giải quyết tận gốc là phải mạnh mẽ hơn. Bạn linh hồn sẽ ủn mông cho ta cố lên bằng cách bơm thêm năng lượng cho ta, và theo cách nói của dân mạng Trung Quốc miêu tả, có một nỗi phẫn hận bỗng sinh ra từ cảm giác đau má hay rát mặt (do cảm thấy mặt bị vả rất mạnh). 

Pluto là 1 nhân tố khá đặc biệt vì sự tập trung chú ý của linh hồn vào toạ độ của nó, cung vị chứa nó và các hành tinh có góc chiếu với nó cho ra kết quả là linh hồn nhận ra, nó hoàn toàn không hiểu gì cả, không hiểu vì sao mọi chuyện lại diễn ra như thế, không hiểu sao những kết quả không như mong muốn lại sinh ra. Nó giống như việc có 1 ngày đẹp trời, bạn bật nút power của máy tính và thấy nó không thèm phản ứng, bạn chả hiểu điều gì đã xảy ra với cái máy tính, bạn bèn gọi anh thợ quen. Ban đầu anh ấy cũng không hiểu vì sao, cho nên anh ấy bắt đầu thử, đầu tiên là cắm phích qua ổ cắm mới chắc chắn có điện để xem có phải do ổ cắm không tiếp xúc tốt không. Nếu lỗi không phải do ổ cắm, vậy anh ấy tiếp tục kiểm tra đến nguồn của máy tính bằng cách thử thay cái nguồn còn tốt nguyên mình cầm tới vào. Cứ thế tìm hiểu, cho tới lúc anh xác định được phần bị trục trặc hỏng hóc là gì. Sau đó anh tổng kết là, ví dụ nhé, cái dây cáp nối nguồn điện với bảng mạch của bạn đã đến lúc phải thay, đúng là 1 anh thợ máy tài giỏi và có tâm. Cho nên, sự sáng suốt của linh hồn khi phản chiếu vào Pluto nhật tâm chính là, biết rằng mình không biết, ấy cũng là 1 loại hiểu biết. 

Pluto nhật tâm thường nằm cách Pluto địa tâm không quá 1 độ cho nên khá là dễ xác định vị trí của nó. Sự sáng suốt của linh hồn cũng như ánh sáng ban ngày, làm sự vật trở nên rõ ràng dễ thấy, nhưng dưới ánh sáng ban ngày, vẫn có những góc khuất, chỗ tối như hầm hố, hang động, mặt đất trong rừng mưa nhiệt đới, phòng rửa ảnh ...v.v... Tất nhiên, tính ham học hỏi của linh hồn sẽ không vì nhận ra mình không biết gì cả mà cho qua vấn đề. Giống như anh thợ sửa máy tính chuyên nghiệp kia, nó quyết tâm phải làm cho ra nhẽ thì thôi, và muốn làm cho ra nhẽ thì phải thử từng chút 1. Đó là lúc bệnh trầm cảm có nguy cơ xuất hiện.

Bởi vì mọi hoạt động sống của chúng ta nếu xuất hiện sự nhiệt tình, hào hứng, yêu thích, lúc đó sức chú ý của ta dành cho hoạt động đó sẽ nâng cao rất nhiều, ta có thể hình dung, đó là lúc các đặc tính sáng suốt, vui tươi của linh hồn hiển lộ. Năng lượng đến từ linh hồn được ta gọi là nội lực tự sinh, khiến ta hăng hái sống, chiến đấu và làm việc mà không biết mệt, thân thể có thể rã rời mỏi mệt nhưng tinh thần vẫn tràn đầy phấn chấn vui tươi. Khi trầm cảm xuất hiện, tinh thần ta đột nhiên trầm xuống khiến ta không nhấc lên nổi hứng thú hay nhiệt tình với bất cứ thứ gì trên đời này nữa. Ta đói mà không thấy muốn ăn, ta mệt mà không thấy muốn ngủ, ta lạnh nhưng cũng lười mặc thêm áo, ta thấy thân thể ngứa ngáy, bẩn thỉu cũng không buồn đi tắm gội. Rất nhiều rất nhiều thứ đã từng được ta yêu bằng cả trái tim, giờ cũng không tài nào làm ta quan tâm hay hứng thú gì nữa. Chỉ việc cố gắng giữ cho mình tồn tại thôi cũng có thể trở nên khó khăn và chật vật. Linh hồn đã ngắt toàn bộ nguồn năng lượng cấp cho các hoạt động sống, và vì nguồn năng lượng đến từ linh hồn có đặc tính là vui tươi, khiến ta cảm thấy hăng hái, nhiệt tình, dào dạt nhựa sống thanh xuân, cho nên sự ngắt điện này sẽ mang đi tất cả những thứ đó. Và ta thì bị sốc nặng, ta không hiểu điểu gì đang xảy ra với mình nữa. 

Tất nhiên, linh hồn không phải tự dưng chập mạch nên mới đi ngắt điện kiểu này, chúng ta biết rằng trầm cảm thường xuất hiện sau những sang chấn tâm lý, và nếu bạn để ý thì bạn sẽ biết, những người đổ lỗi cho thế giới sau khi gặp bi kịch thì không bao giờ bị trầm cảm. Một người phụ nữ bị chồng đánh mà cảm thấy lỗi là ở anh chồng thì sẽ chọn li hôn và cẩn thận hơn khi chọn tập 2 chứ không bao giờ trầm cảm vì hôn nhân tan vỡ, tất nhiên, lỗi có phải tại anh chồng thật không thì còn phải xem sau khi li hôn anh ta tái hôn và đối xử với vợ mới thế nào. Và sau khi li hôn, người phụ nữ bị chồng cũ đánh có tiếp tục bị chồng mới đánh không? Nếu sau độ 5 cuộc hôn nhân mà cô ta vẫn bị chồng đánh, và tất cả các anh chồng sau khi li hôn với cô ta và lấy người khác đều không đánh vợ thì chúng ta có quyền nghi ngờ vụ đổ lỗi cho ngoại cảnh này. Nhưng đó là chúng ta quan sát, chúng ta nghi ngờ, chúng ta nhận ra, còn chị gái bị chồng đánh kia có thể chuyển qua đổ lỗi cho số phận, do trời đất đối xử không tử tế với chị, nhưng chị vẫn không trầm cảm. Chỉ cần chị còn cảm thấy lỗi là của thế giới, sai lầm đều là người khác, chị tuyệt đối sẽ không bị trầm cảm.

Trầm cảm chỉ xuất hiện ở những người muốn tìm ra sai lầm ở trong chính mình. Chỉ khi 1 người nghiêm túc tự hỏi, rốt cục tôi đã làm gì sai mà gặp phải tất cả những chuyện đau thương này, sau đó trầm cảm mới xuất hiện. 

Còn những người mồm cứ leo lẻo, rốt cục tôi đã làm gì sai, kiếp trước con đã làm gì nên tội nhưng mà vẫn hăng hái nhảy nhót nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên than khóc, cười đùa, báo thù rửa hận gì thì than khóc cười đùa, báo thù rửa hận, vậy thì rất có khả năng đó là họ nói giỡn thôi, chứ họ chả thấy mình đã làm gì sai đâu. Ví dụ như cô Kiều, cô ấy tự thấy kiếp này mình hiếu nghĩa đủ đường, không làm gì sai, cho nên cô tin rằng bi kịch đời cô là do nghiệp quật cho những sai lầm từ đời trước. Cá nhân tôi thì thấy kiếp này cô cũng sống lỗi vl. Mà vụ đầu tiên là, nếu cô yêu cầu bà mối tìm người mua vợ bé là người địa phương, gần nhà cha mẹ đẻ, để dễ cập nhật tình hình về cho gia đình, già hay xấu 1 tý cũng được thay vì đưa ra điều kiện tuyển người có học, trẻ trung, mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao thì cô đã không đụng phải Mã Giám Sinh. Cho nên đời vả cô không trượt phát nào, làm cô lưu lạc đoạn trường 15 năm, nhưng mà cô vẫn không bị trầm cảm.

Quay lại câu chuyện, vậy là sau 1 sang chấn tâm lý, sau khi gặp phải những điều bi thảm, trái ngang trong cuộc đời và tự cảm thấy nhất định là do mình đã làm gì sai, lỗi là ở mình, không phải ở thế giới, bạn linh hồn nào đó rất nghiêm túc rút phích cắm ổ điện ngừng bơm nhiệt tình vào các hoạt động sống để bắt đầu tìm hiểu xem, rốt cục là sai ở đâu, khâu nào xảy ra trục trặc. Nếu chương trình rà quét này chỉ kéo dài 5 phút, chúng ta sẽ cảm thấy, buồn 5 phút, sau đó yêu đời trở lại. Nếu chương trình rà quét này kéo dài từ năm này sang năm kia, quét mãi vẫn chưa tìm ra chỗ sai ở đâu, trong lúc bạn phàm ngã thì nhớ tiếc những ngày xưa tươi đẹp, tràn trề nhiệt huyết và tự huyễn rằng, ngay cả bi kịch và nỗi đau cũng có vẻ đẹp riêng của nó miễn là liên hợp với nhiệt tình, cảm hứng sống và liên tục phát thông điệp đề nghị bạn linh hồn kệ mẹ cái lỗi sai ấy đi, chúng ta hãy sống hết mình cho dù có thương đau. Nhưng bạn linh hồn sẽ không bị lừa, bạn không bị tham luyến niềm vui sống như chúng ta, vì bản thân bạn chính là niềm vui. Cho nên một khi bạn không muốn chúng ta gặp phải bi kịch 1 lần nữa vì vận dụng năng lượng của tình yêu cuộc sống, cảm hứng sống sai cách, bạn nhất định phải truy tra đến cùng xem, vì sao bi kịch lại xuất hiện? Theo lý thuyết này, hoạt động sống nào bị nghi ngờ là dẫn tới bi kịch, bạn liền ngắt điện ở chỗ đó, dừng cấp cảm hứng sống cho hoạt động đó. Sau đó nghiêm túc quan sát xem bi kịch kia có dừng xuất hiện hay không, và quan sát này nói chung là mất thời gian.

Trầm cảm thường được nhận dạng rõ ràng khi Pluto tác động lên Moon, trong góc chiếu trên lá số gốc hoặc qua transit, bởi vì Moon là thân thể, công cụ tạo ra thân nghiệp, là gốc của tất cả các hoạt động sống khác, nhưng nó cũng đại diện cho quan hệ huyết duyên với thân nhân, đó là lý do sự thất vọng buồn lòng với gia đình cũng là 1 nguyên nhân quan trọng gây trầm cảm, không phải vì cảm thấy cha mẹ, con cháu mình đã làm gì sai, mà vì câu hỏi, mình đã làm gì sai mà bị cha mẹ, con cháu đối xử như vậy? Nhiều bà mẹ trẻ bị trầm cảm sau sinh vì họ thực sự bị tất cả mọi người quy trách nhiệm cho tất cả rắc rối và trục trặc xảy ra quanh đứa con, con khóc, con bệnh, con quấy đều là tại mẹ cháu, nhưng cụ thể là sai ở đâu thì gia đình và xóm giềng không có nói. Nếu người mẹ thực sự cũng tin, lỗi là do mình thì cô ấy không thể tránh được các triệu chứng trầm cảm, và nếu quy lỗi xong, thời gian cứ trôi qua nhưng cô ấy vẫn không tìm ra được rốt cục là sai ở đâu, cũng không ai giúp cô ấy rà lỗi, sửa lỗi, vậy thì các triệu chứng trầm cảm sẽ diễn biến nghiêm trọng hơn thậm chí có thể dẫn tới việc tự tử.

Việc chăm sóc, bảo dưỡng thân thể là thuộc về Moon, và khi nhiệt tình với hoạt động chăm sóc, bảo dưỡng thân thể bị ngắt, các miêu tả như đói không muốn ăn, mệt không muốn ngủ, bẩn không muốn tắm, bệnh không muốn trị và nhiều biểu hiện khác sẽ xuất hiện. Nguyên nhân ban đầu có thể bắt đầu từ những thất vọng, buồn lòng vì cha mẹ, con cái, những người có quan hệ huyết duyên sâu đậm nhất với ta. Ta cần ngừng yêu thương họ để xem nỗi khổ đau, sự bất toại nguyện kia có biến mất không, chỉ là ta không thể ngừng thương yêu người nhà mà không ngừng thương yêu bản thân. Một nguyên nhân khác có thể là vì bạn linh hồn nghi ngờ, chương trình tìm kiếm cảm giác an toàn của ta đã chay sai cách dẫn tới các bi kịch khác, cho nên bạn tạm ngắt nó. 

Ví dụ, một người cảm thấy phải kiếm được nhiều tiền để sống xa hoa thì mới có đủ cảm giác an toàn, cho nên khi chọn việc làm thì không ưu tiên thích hợp hay không thích hợp mà ưu tiên theo tiêu chí lương cao hay không cao. Sau khi chọn 1 công việc lương rất cao nhưng môi trường làm việc nhiều tệ đoan, mỗi ngày họ lại phải ứng phó với vô số tình huống ngoài ý muốn làm họ phát điên, họ không thể trách đồng nghiệp và công ty, vì môi trường này trước khi họ bước vào nó vốn đã là như vậy và những người khác đều thích nghi tốt, nhưng họ cũng không thể đi trước khi hết thời gian kí hợp đồng, và nếu họ đủ bình tĩnh sáng suốt để nhận ra, mình đã sai khi đặt tiền bạc lên cao hơn mức độ thích hợp, mình đã đánh giá tố chất tâm lý của mình quá cao, mình tưởng là mình cân được nhưng thực ra thì không thể, mình phải ráng kết thúc hợp đồng và rút kinh nghiệm lần sau, thực ra kiếm ít tiền 1 chút mình vẫn có thể xoay xở để sống ổn được, vậy thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu họ vẫn cho rằng, phải kiếm được đủ nhiều tiền thì cảm giác an toàn mới có, nhưng muốn kiếm được nhiều tiền thì mình nhất định phải bám trụ lại nơi đây và chịu đựng, vượt qua tất cả những chuyện như mắc dịch này, cứ thế này sớm muộn mình sẽ phát điên, bạn linh hồn nhận ra năng lượng bạn rót vào chỗ Moon đang dẫn tới nhu cầu tìm kiếm cảm giác an toàn lên cao mạnh mẽ đã đưa tới các diễn biến mất kiểm soát và bất ổn quá mức khác và bạn rút phích cắm cái phựt. Thế là có 1 thanh niên mỗi này đi làm sml nhưng lại không ăn được, không ngủ được, hơn nữa cũng bắt đầu thấy hết nhiệt tình với việc kiếm nhiều tiền, đáng sợ hơn là sức khoẻ của thanh niên đang yếu dần đi mỗi ngày nhưng thanh niên không hề thấy lo sợ.

Nỗi lo sợ là động lực ở chỗ Moon thúc đẩy chúng ta hành động để trấn an xoa dịu nó. Khi tình yêu với thân thể còn nguyên, ta sợ đói, sợ lạnh, sợ đau, sợ rắn, sợ hổ... nói chung, sợ bất cứ điều gì có thể làm thân thể bị tổn thương, hay chết chóc. Khi động lực này bị ngắt, nỗi sợ mất đi, một người có thể không ăn dù đang đói, không buồn mặc thêm áo dù đang lạnh, tự rạch cổ tay mình hay làm ra nhiều hành vi tổn hại bản thân khác, cực đoan nhất là tự sát. 

Có những người bệnh trầm cảm cho rằng, sống chính là chịu tội, tồn tại đồng nghĩa với đau khổ cho nên họ chỉ ước mình chưa từng sinh ra. Tóm lại, họ quy nhanh gọn gốc của toàn bộ tội lỗi và sai lầm cho sự tồn tại của chính mình trên thế gian. Họ là những người hoàn toàn không làm chủ được dục vọng và cảm xúc vốn nảy sinh tự nhiên trên một thân thể khoẻ mạnh, để dục vọng và cảm xúc chi phối các quyết định, hành vi, sau đó phạm sai lầm, sau đó đau khổ vì phải trả giá cho sai lầm đó.  Khi thân thể không có dục vọng, trái tim không có cảm xúc, họ sẽ không làm những chuyện ngu ngốc mà họ đã làm. Nhưng hễ cảm xúc dâng lên, dục vọng xuất hiện, họ lại bắt đầu mù quáng lăn lộn. Tất nhiên, giải pháp đúng ở đây là tăng dần tự chủ, trách mình thiếu tự chủ và thử các giải pháp tiết giảm như ăn chay, đánh lạc hướng chú ý sang các hình thức giải trí lành mạnh mỗi khi tự rà quét thấy mình lại sắp nhập hố, làm suy yếu dục vọng và cảm xúc để tập kiểm soát nó ở level dễ rồi tăng dần độ khó thì an toàn hơn là ghê tởm, chán ghét các cảm xúc và khát vọng bản năng của mình. 

Dù sao, bất cứ anh chàng nào bị chân ái của mình đá vì ngoại tình đều đau khổ muốn chớt, nhưng những anh không cảm thấy mình sai, là chân ái quá hẹp hòi không thể bao dung cho thói hư tật xấu của anh thì sẽ không trầm cảm, chỉ từ yêu sinh hận với chân ái, sau đó có thể đưa mình vô tù vì 1 phút nóng đầu, chỉ có những anh cảm thấy mình sai lè lè ra rồi, bị đá là đúng, nhưng dù nó đúng thì anh vẫn đau khổ quá, và dù anh biết sai thì anh cũng biết lần sau nếu có cám dỗ, anh vẫn phạm lại sai lầm cũ, anh hiểu vì sao chân ái nói tôi ghê tởm anh, chính anh cũng thấy ghê tởm chính mình, chỉ có những anh đó mới trầm cảm. 

Tóm lại, nếu làm nhiều sai nhiều, làm ít sai ít suy ra, không làm sẽ không sai. Còn chuyện không làm này có gây chết người không thì đáp án là có đôi khi. Đây là kết quả linh hồn không mong muốn nhất, vì có được thân người cũng không dễ dàng (Đức Phật dạy như thế đó). Nhưng nếu buông lỏng kiểm soát, để bạn phàm ngã yêu đời trở lại rồi lại nổi hứng mà nhảy hố, tạo ra một đống phốt không có gì mới để từ từ mà dọn từ kiếp này sang kiếp khác thì càng không ổn. Dù sao bạn muốn có thân người là để sống, học tập và làm việc chứ có phải để chịu khổ, chịu tội một cách vô nghĩa đâu.

Khi không liên hệ trực tiếp với Moon, việc ngắt điện của Pluto không gây ra những biểu hiện đình đám kiểu như bệnh trầm cảm, nhưng nó vẫn tạo ra các loại trục trặc rối loạn trong đời sống. Ở chỗ Pluto, một người thường có trải nghiệm thay đổi giữa 2 thái cực, hoặc là trở nên cực kì nhiệt tình với 1 hoạt động nào đó, hoặc là mất sạch hứng thú với chính hoạt động đó, cách giải thích thì vẫn như trên, chỉ là thay vì rút phích cắm cấp điện cho tình yêu thân thể, có thể ta sẽ bị rút phích cắm tạo hứng thú, nhiệt tình với các hoạt động sống khác, chẳng hạn, Pluto Kim có thể có giai đoạn thể hiện yêu ghét vô cùng mãnh liệt, rồi lại có giai đoạn dửng dưng không yêu không ghét cái gì, Pluto cung 2 có thể có giai đoạn điên cuồng tìm đủ cách kiếm tiền, tích luỹ tài phú rồi lại có giai đoạn phai nhạt thờ ơ với lợi ích. Pluto Xử nữ có thể có giai đoạn bị cuồng sạch sẽ, rồi lại có giai đoạn lôi thôi kiểu sao cũng được. 

Có những lỗi khá đơn giản, dễ phát hiện cũng dễ sửa, chỉ làm ta buồn 5 phút hay thương tâm 1 ngày. Nhưng cũng có những lỗi giấu rất sâu, núp rất kỹ trong những hoạt động sống rất quan trọng mà nếu ta không bóc tách ra được để xử lý thì đôi khi, ta sẽ thấy bạn linh hồn rất thiểu năng cứ làm đi làm lại 1 thao tác là rút điện ra rồi lại cắm điện vào cho 1 hoạt động sống, lúc đó, những cơn hưng cảm và trầm cảm sẽ theo nhau tới tạo ra chứng rối loạn lưỡng cực.

Và việc bóc tách này thường bắt đầu từ việc nhận ra sự vô lý và không khách quan hay thiếu khách quan trong nhận thức và phán đoán đã tạo ra động cơ cho những chọn lựa và hành vi của mỗi chúng ta. Bắt đầu từ việc nghiêm túc trả lời những câu hỏi có thể làm ta thấy nhột, thấy chột dạ, bực bội hay khó chịu muốn chết. Lảng tránh và không dám đối mặt là 1 nguyên nhân quan trọng tạo ra những chiếc hộp đen trong tâm, nơi ta chỉ biết đầu vào và đầu ra của nó là gì, nhưng cái gì đã diễn ra bên trong để dẫn tới kết quả đó thì ta không tài nào giải thích được. 

Trầm cảm có thể tạo ra 1 động lực mãnh liệt thôi thúc ta sống minh bạch, rõ ràng, vì nếu ngay cả chết cũng không sợ thì cũng không còn mấy chuyện có thể làm ta thấy sợ, thấy không thể đối mặt được nữa. Khi bạn đói mà thậm chí còn chẳng buồn ăn thì rất nhiều loại cảm xúc như xấu hổ, tự ái, nhục nhã, chột dạ, đuối lý đều chỉ là mây bay, đó là 1 thời điểm rất tốt để bạn lặn thật sâu vào vùng tối trong lòng mình và dùng những câu hỏi như những chiếc đèn để soi chiếu xem, cái gì đang ẩn núp trong đó.

Tôi cho rằng thứ phá rối nhất trong giai đoạn trầm cảm là nỗi tham luyến những ngày bản ta có điện, nỗi khát vọng nhớ tiếc những tháng ngày dào dạt nhựa sống và nhiệt huyết thanh xuân, nhu cầu tái hiện lại loại cảm xúc dễ chịu đó có thể thôi thúc 1 người hướng ra bên ngoài thử tìm ra những cách thức mới tạo kích thích và hứng thú, người bị trầm cảm không hiểu nhiệt tình của mình biến đi đâu mất và chỉ chăm chăm muốn tìm cách tạo ra nó một lần nữa. Có đôi khi, họ tưởng là mình thành công khi một hướng phát triển mới được bạn linh hồn đánh giá là 1 giải pháp thay thế cho 1 cơ cấu đang trục trặc nên đang phải tạm ngừng hoạt động bên trong và thế là bạn quyết định nối mạch, cắm điện vào chạy thử. Mọi sự đều êm đẹp cho tới khi bài test thực tế xuất hiện và bạn linh hồn nhận ra, chương trình hành động mới vẫn tạo ra những lỗi y chang, chưa chắc đã nghiêm trọng bằng sang chấn tâm lý đầu tiên, nhưng độ tương tự của hiện tượng đã đủ để bạn linh hồn đưa ra kết luận. Có 1 cái gì đó sai sai từ 1 bản chất sâu xa hơn chúng ta tưởng ban đầu. Một cơn trầm cảm mới lại ghé thăm trong sự tuyệt vọng của bạn phàm ngã. 

Nếu một cách yêu là sai trái, cần phải học hỏi cách yêu của những người thành công hơn. Nếu bản thân người yêu là sai trái, ta cần học lại cách nhìn người trước khi sa lưới tình. Nếu 1 cách kiếm sống là sai trái, có thể phải học hẳn 1 nghề mới có khi mới giải quyết được vấn đề. Nếu một nhu cầu là sai trái, ta cần cai nó... Nói chung, tất cả đều cần thời gian và nỗ lực đầy ý thức, và nếu chúng ta không nghiêm túc giải quyết các lỗi này trong trạng thái trầm cảm mà chỉ nhớ thương mong chờ sự ghé thăm của những cơn hưng cảm, vậy thì câu chuyện chính là càng vội càng chậm.

Trầm cảm là trạng thái đang tự chữa trị của linh hồn, chỉ bật lên được khi chúng ta phối hợp với các giả thiết của nó để phân tích, bóc tách nguyên nhân ban đầu tạo ra những bi kịch không như mong muốn, thử hành động theo các hướng mới, cung cấp thêm các thông tin bổ sung để đối chiếu, so sánh. Có rất nhiều cách thức để tạo ra sự phối hợp này, tuỳ theo vấn đề ta đang gặp là gì, giả thiết về nguyên tội là gì, nhưng đôi khi, cơn trầm cảm kéo dài đã làm chúng ta quên luôn cả độ nghiêm trọng của tổn thương ban đầu đã tạo ra trầm cảm, cũng chẳng muốn quan tâm xem xu hướng suy nghĩ, hành động nào đã dẫn phát bi kịch. Chúng ta chỉ muốn biết bao giờ thì trạng thái trầm cảm mới chịu kết thúc, thậm chí chúng ta cho rằng cuộc sống vốn nên là sự tồn tại song song của bất hạnh và niềm vui, ta chỉ mong ngày xưa quay trở lại, khi ta vẫn còn nhiệt tình hăng hái, dù có va vấp tổn thương đau khổ cũng cam lòng. 

Nhưng bạn linh hồn thì luôn cực kì quan tâm và muốn biết rốt cục là cái gì đã dẫn phát bi kịch, và bạn sẽ không từ bỏ cho tới lúc tìm ra, hoặc ít nhất cho rằng mình đã tìm ra. Tiếp đó bạn sẽ cắm phích điện vào ổ và ta lại thấy yêu đời hơn bao giờ hết, cho tới lúc trục trặc tương tự lại bắt đầu manh nha xuất hiện làm bạn phát hiện ra, thế là nhầm cmnr. Sau đó bạn lại rút phích cắm để nghiên cứu tiếp. 

Khả năng quét lỗi và sửa lỗi càng nhanh thì cơn trầm cảm của chúng ta càng ngắn. Cho nên thuốc tốt nhất để chữa trị trầm cảm là khả năng tự kiểm điểm. 

Bởi vì nguyên nhân ban đầu của trầm cảm là sự tự trách mặc dù chẳng hiểu mình đã làm sai cái gì. Và trạng thái trầm cảm là trạng thái tốt nhất, lý tưởng nhất để quán tâm, lật xem lại những trải nghiệm cũ vốn được thực hiện trong trạng thái tràn đâỳ cảm xúc, cảm hứng mà không bị những yêu ghét thông thường gây nhiễu. Nhưng nhớ là khi hồi tưởng, cố mà nghĩ xem lúc đó mình làm như thế có hợp lý hợp tình không, có cách nào tốt hơn để hành động hay chọn lựa không, hạn chế nhớ tiếc cảm giác nhiệt huyết tuôn tràn rồi sa đà lạc lối sang triết lí vụn hay bi luỵ than thở. Ngoài gây mất thì giờ ra, những suy nghĩ đó không có ích gì cho trạng thái trầm cảm của ta cả. 

Cá nhân tôi cho rằng việc chạy theo những trải nghiệm mới là 1 cách lảng tránh đối mặt trực tiếp với vấn đề. Tuy rằng, ở gần thiện tri thức có thể là 1 gợi ý tốt. Việc ở gần những con người khôn ngoan, thiện lành, tích cực sẽ cung cấp cho ta những hình ảnh và kịch bản mẫu mực về cách cư xử đúng. Và có đôi khi, cách duy nhất để phát hiện ra mình đã sai chính là nhìn ra và thừa nhận, cách làm nào đúng hơn, chính xác hơn. 

Đa phần những người trầm cảm đều thuộc nhóm người bị nặng cảm tính, dễ phán đoán và hành xử theo cơn xúc động, yêu ghét giận hờn, đó là lý do họ thường drama hoá cả chính cơn trầm cảm của mình thay vì nghiêm túc bóc tách nó, bóc tách bi kịch và nỗi đau khổ đã kích phát cơn trầm cảm, truy đuổi nguyên nhân cốt lõi, lý giải và tìm cách sửa lại cho đúng.

Đó là quan điểm của tôi về chứng trầm cảm và cách rút ngắn thời gian trị liệu.