Trong Chiêm Tinh, mặt trăng đại diện cho thân thể và mặt trời đại diện cho tâm hồn. Mặt trăng phản xạ ánh sáng của mặt trời tạo ra vầng trăng sáng mà chúng ta có thể nhìn thấy trên mặt đất. Về mặt biểu tượng học, điều đó cũng có nghĩa, thân thể là phương tiện phản ánh để tâm hồn biểu lộ ánh sáng của nó trong đời sống thế gian. Khả năng dấn thân vào cuộc sống của 1 linh hồn sau khi đầu thai và có đời sống thế tục (nếu chúng ta tin vào sự tồn tại của linh hồn) phản ánh qua độ phản chiếu ánh sáng mặt trời của mặt trăng vào ngày chúng ta chào đời. Như vậy, người sinh vào thời điểm trăng tròn có thân thể bẩm sinh phù hợp nhất để linh hồn biểu lộ các ý tưởng, mong muốn, nhu cầu của mình ra toàn vẹn 100%, người sinh vào thời điểm không trăng của tháng âm lịch có 1 thân thể rất hạn chế khả năng dấn thân vào đời sống hồng trần của linh hồn.
Ở đây, chúng ta phải hiểu đúng khái niệm dấn thân của linh hồn. Không phải những người sinh vào những ngày cuối tháng và đầu tháng âm lịch họ không lăn xả vào cuộc sống hay thiếu dũng khí, sự can trường để lăn xả vào cuộc sống với đầy rẫy khó khăn phía trước, tôi biết có những người như vậy. Nhưng một khi họ thực sự nghiêm túc dấn thân, nghiêm túc lăn xả vào thử thách, vào hoàn cảnh, thì đó tuyệt đối là vì kế sinh nhai, vì lợi ích thực tế bị uy hiếp, họ xông pha là vì muốn có được đời sống vật chất tốt đẹp hơn, họ gồng gánh, nhẫn nại, chịu đựng được nhiều cảnh ngộ gian khổ nếu điều đó hứa hẹn phần thưởng là một hoàn cảnh sống mới tốt đẹp hơn trước, lương cao hơn, thu nhập tốt hơn, đãi ngộ cao hơn... v.v...
Còn sự dấn thân của linh hồn, theo cách hiểu đơn giản nhất, chính là đấu tranh đến cùng cho tình yêu.
Tất nhiên, trên đời này không chỉ có tình cảm trai gái mới tính là tình yêu, một người có thể yêu cha, yêu mẹ, yêu tổ quốc, yêu đồng bào, yêu idol, yêu mèo, yêu chó, yêu hoa, yêu thiên nhiên, yêu nghề, yêu nghệ thuật, yêu nhạc, yêu hoạ... v.v...
Và một lưu ý khác, sinh vào thời điểm trăng tròn thể hiện khả năng sống với trái tim, đi theo mách bảo của con tim chứ không phải sở thích hay thói quen làm chuyện này. Một người sinh hôm rằm nhưng có kế đô bảo bình hay cung 11 có thể vẫn thấy thoải mái, tự nhiên hơn khi làm mọi việc theo nhịp điệu và nề nếp lịch trình đã dự tính trước và thấy lúng túng không biết làm sao khi con tim họ đột nhiên loạn nhịp vì một ánh mắt, một nụ cười, dù rằng vào giờ phút đó, có thể tim họ đã đập đến độ sắp nhảy ra khỏi lồng ngực họ đến nơi được rồi đấy. Nghe đồn 99,99% trường hợp sét đánh khét lẹt như vậy sẽ kết thúc bằng việc thanh niên quay đầu chạy mất tích thay vì tìm cách tiếp cận, làm quen, sau đó ôm ấp 1 hình bóng trong tim cả đời, bởi vì day dứt, bởi vì nhớ nhung, bởi vì mộng mơ, luyến tiếc, thậm chí còn bởi vì đắp nặn tô vẽ mỗi ngày làm tượng đài của tình yêu dang dở kia nó thần thánh hoá mãi lên.
Ta cứ tạm hình dung nó giống như thể có 1 thanh niên cao to lừng lững nhìn rất hứa hẹn về mặt thể lực, người như thế được kì vọng là tay có thể đánh, vai có thể khiêng, nhưng thực tế họ là võ sĩ tốt hay là bao cát tốt vẫn là chuyện hơi khó nói. Nhưng nếu là 1 thanh niên gầy yếu mảnh mai nhu nhược gió thổi cũng bay thì chắc chắn là tay không thể đánh, vai không thể khiêng rồi, không còn nghi ngờ gì nữa.
Cho nên nếu tôi gặp một kế sư tử hay kế cung 5 nào đó lại sinh đúng vào thời điểm không trăng và nghe nói họ sống theo trái tim mách bảo, theo sở thích và đam mê, tôi chỉ có thể thả ha ha chứ không tiện nói gì thêm. Bởi vì khi tất cả mọi tình yêu bắt đầu, người ta cảm thấy nó cũng bất tử bất diệt như linh hồn đã châm lên ngọn lửa yêu thương đó vậy. Tôi từng biết một người sinh mồng 7 (trăng bán nguyệt), kế cung 5 đã duy trì được ngọn lửa tình yêu hừng hực tưởng sẽ cháy cả đời của mình được tận 2 năm, vượt qua những đoạn trắc trở, buồn thương, ngang trái nhất của chuyện tình, nhưng rồi đến lúc bông hoa tình yêu muốn rục rịch kết ra trái ngọt thì thanh niên lại cảm thấy hết cmn hơi rồi, không tài nào mà yêu nổi nữa, giờ sao? Cho nên, tạm kết luận kinh nghiệm của trăng bán nguyệt cho biết, mãi mãi là 2 năm, cả đời là 8 tháng, nếu là thời điểm không trăng, chúng ta cứ mạnh dạn co thời gian dự tính lại tầm 5, 10 lần cho nó chắc ăn. Thân thể của chúng ta giống như khúc gỗ dùng để châm lên ngọn lửa yêu thương, khúc gỗ thì kích thước có hạn lượng, nhỏ thì cháy hết nhanh, lớn thì cháy hết chậm, tất nhiên, song song với nó, khi thêm hay không thêm xúc tác, chẳng hạn ngọn lửa tưới thêm dầu thì cháy to và nhanh hơn, ngọn lửa âm ỉ thì cháy chậm và lâu dài hơn. Cũng tức là tình yêu mà nồng nàn mãnh liệt thì lại khó lâu dài. Người sinh mồng một giống như bó đóm, người sinh hôm rằm là khúc gỗ bự. Không thể nói ngọn lửa của que đóm không phải là ngọn lửa, nhưng chân thành yêu thích ai đó 1 tuần thôi là một khái niệm thực sự không phù hợp để xây đắp bất cứ mối quan hệ lâu dài nào trên cơ sở là tình yêu cả. Cứ crush đơn phương đi cho nó lành và để crush của bạn được yên tĩnh sống cuộc đời của họ mà không cần phải biết gì về 1 phút động tâm khó kềm chế ấy.
Một ông bác sinh mùng 2, kế cung 5, moon kim tôi biết vẫn có thể kể lại tỉ mỉ những khoảnh khắc động tâm ông từng có trong thời trai trẻ, và cả khi không còn trai trẻ, trong đó có cả khoảnh khắc động tâm với bác gái mà sau này trở thành vợ của ông bác. Nhưng hôn nhân không phải là câu chuyện của 2 trái tim yêu, theo bác nó là nghĩa vụ, trách nhiệm, quyền lợi chung, là củi gạo dầu muối tương dấm trà linh tinh vụn vặt. Ngoại tình tư tưởng sau hôn nhân thì hẳn là không ít, nhưng cái sự chuếnh choáng chỉ kéo dài vài giờ tới vài ngày kia quả thực không đủ để phát triển ra cái quỷ gì mà phim luân lý gia đình hay cho thêm vào tiết mục. Cùng lắm là đủ để liếc 1 bóng hồng thêm mấy cái, mở miệng đùa giỡn vài câu, cung cấp vài sự hỗ trợ hào hiệp khi vẫn còn thiệt tình. Tất nhiên, người đàn ông đã không kết hôn vì tình yêu và khuyên con mình nên suy tính lợi ích thiệt hơn khi tính toán hôn nhân ấy vẫn tự thấy mình là người lãng mạn, chính là vì những hồi ức ngọt ngào còn sống mãi về khoảnh khắc tâm động không thôi với những người đẹp mà giờ gặp lại bác cũng chả thấy có cảm xúc gì ráo. Giai mùng 2 mà tôi biết chính là như vậy, tình yêu của giai mùng 1 theo tôi chỉ có hơn thế này chứ không thể nào mà kém được.
Nhẫn nại và kiên trì lao động, học tập, cố gắng kiên trì gánh vác nghĩa vụ và trách nhiệm mình nhận lãnh hay cố gắng hoàn thành mục tiêu đã đặt ra lúc ban đầu bất kể thích hay không thích là 1 phẩm chất rất tốt để bổ sung vào tính cách của những người sinh vào lúc trăng non và trăng tàn, bởi vì tuy nhiệt tâm yêu thích là 1 động lực tốt thúc đẩy con người phấn đấu vươn lên trong cuộc sống một cách hứng khởi, nhưng ngọn lửa yêu của họ có thời gian cháy quá ngắn, mà rất nhiều loại vốn liếng, tài nguyên, kĩ năng, bài học, kinh nghiệm thực tiễn chỉ có thể thu được sau một thời gian trải nghiệm đủ lâu dài. Tổ hợp giữa tính tuỳ hứng và cấu trúc Sun conjunc Moon thực sự là 1 tai nạn có thể đưa người ta đến với trạng thái bấp bênh cả đời, bèo dạt mây trôi bất kể khởi điểm của họ cao hay thấp. Bởi vì họ hoàn toàn không thích hợp để sống chỉ theo sự mách bảo của trái tim, sự mách bảo ấy có thể được coi như xúc tác ban đầu, khơi nguồn cảm hứng để tạo lập mục tiêu, nhưng con đường dài mỗi chúng ta phải đi tiếp theo cần phải được kiên trì dẫn dắt bằng cái đầu đầy lý trí, tỉnh táo và biết cân nhắc thiệt hơn. Kiến thức về bất cứ lĩnh vực nào trong đời sống chỉ trở nên sâu sắc, kỹ năng về bất cứ ngành nghề nào trong xã hội chỉ trở nên thành thục sau 1 thời gian đủ dài được học hỏi, luyện tập tích cực, chăm chỉ. Trong đòi hỏi này, nhiệt tình làm mọi sự dễ dàng hơn, nhưng thời gian mới là bảo đảm cho sự chín muồi của một kết quả như ý.
Ngược lại với mẫu người mùng một là mẫu người hôm rằm, như trên đã nói, thể chất của họ đủ rắn chắc để có thể chịu đựng được những dao động cảm xúc lớn trong thời gian kéo dài, còn họ có thích những dao động cảm xúc mãnh liệt và kéo dài ấy không, có kiểm soát, điều khiển, làm chủ được nó không lại là một câu chuyện khác. Tưởng tượng bạn ngồi lên một chiếc xe thể thao với trọn bộ tính năng ưu việt, bảo đảm các khả năng phóng nhanh, phanh gấp, lạng lách đủ thứ đủ thứ, nhưng bạn lại bị sợ tốc độ cao, vậy thì bộ tính năng kia cũng chỉ để làm cảnh, mà nếu bạn không sợ tốc độ cao, nhưng năng lực làm chủ tay lái của bạn có vấn đề, vậy thì bộ tính năng kia còn có thể đưa bạn vào khoa cấp cứu với tốc độ bàn thờ luôn.
Một số phẩm chất rất tối kị đối với những người sinh hôm rằm là tính luỵ tình, lãng mạn, đắm chìm trong cảm xúc, đa sầu đa cảm, sến sẩm, đồng bóng. Người như vậy làm nam nữ chính trong phim Quỳnh Dao thì khá hợp, nhưng sống trong đời thật thì quả thực là gây đau đầu. Mỗi lần con tim họ lên tiếng là chức năng não bèn tê liệt, họ dễ trở thành kiểu người không thể nói lý, không có gió cũng nâng được 3 thước sóng. Những cảm xúc mãnh liệt của họ có thể không được người sống chung coi trọng đúng mức, vì kinh nghiệm thường thức cho biết, những thứ quá nồng nàn mãnh liệt thì đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, cho nên ý kiến sáng suốt nếu thấy họ sa đà vào 1 đoạn cảm tình sai trái là áp dụng 1 chữ kéo (kéo dài, trì hoãn, để thời gian làm nguội). Tuy nhiên, thời gian làm nguội dành cho đội hôm rằm thường bị quá dài. Một khi họ đã nói yêu mãi, vậy thì tình hình rất có khả năng là họ sẽ yêu được cả đời. Chờ 1 năm, 2 năm thì không thành vấn đề, nhưng chờ cả đời thì quả thật là không thích hợp.
Phật giáo Nguyên Thuỷ cho rằng, kiếp cuối cùng khi chứng quả A la hán, một vị Bồ Tát sinh ra nhất định phải có lá số có mặt trăng xung với mặt trời, và trăng tròn trên lá số là đại diện cho sự viên mãn. Việc sinh ra với một thân thể có khả năng biểu đạt trọn vẹn ánh sáng của linh hồn hiển nhiên là một đòi hỏi cần thiết cho một bậc giác ngộ, và chúng ta đều thừa nhận các vị thánh khi còn tại gia thì không luỵ tình, đa cảm, sến sẩm gì cả. Nhưng hành vi cắt tóc và bỏ trốn khỏi cung điện lúc nửa đêm để đi tìm con đường đoạn tận đau khổ của đời người của thái tử Tất Đạt Đa thực sự rất phù hợp với đường lối biểu đạt mãnh lực nội tâm của một người sinh ra vào lúc trăng tròn. Họ là những người sinh ra chỉ để làm những gì con tim mình mách bảo, nhưng con tim họ mách bảo thế là đúng hay sai thì điều đó phụ thuộc thành quả tu tâm dưỡng tính nhiều đời nhiều kiếp của họ.
Tôi từng viết 1 bài viết ngắn nói về những nỗi đau, được hiểu như là cách linh hồn ủn mông cho chúng ta cố gắng lên để tìm ra phương án, cách thức để giải quyết một tình huống khó xử, bí bách, bế tắc trong đời sống. Nỗi đau là biểu hiện của 1 loại năng lượng dồi dào chưa tìm được đường dẫn phù hợp để chảy vào đời sống dưới dạng các hành động cụ thể (cho nên đôi khi người ta phát tiết cảm giác đau đớn trong lòng khi không biết phải làm sao với nó bằng cách múa may quay cuồng, đập phá la hét chẳng hạn). Cho nên một đặc thù nổi bật khác của đội hôm rằm là khả năng chịu đựng cảm giác đau lòng. Kinh nghiệm không bao giờ sai chệch của đội sinh mùng một là, đau quá thì sẽ buông, tức là khi người ta yêu làm ta quá đau lòng, ta buông luôn tình yêu đó, môn toán làm ta quá đau đầu, ta buông luôn tình yêu toán... Điều đó không làm cho đội sinh vào tầm trăng non và trăng tàn thiếu hụt nhân tài so với các đội khác. Dù sao việc sinh ra với vầng trăng khuyết cũng chỉ là chuyện đời này, họ cũng có khả năng đã tích luỹ vốn liếng từ vài đời trước và sinh ra với nhiều thiên phú đáng ghen tỵ. Quay lại với đội sinh hôm rằm, khả năng chịu đựng nỗi đau đặc thù của họ làm họ trở thành người rất khó buông tay khỏi con người hay sự việc đem lại cho họ vô vàn đau khổ. Đôi khi lí trí đã nhanh tay đưa ra quyết định chạy lấy người và trong thực tế họ cũng chạy thật, nhưng trái tim họ không ngủ yên và còn tiếp tục trăn trở về giải pháp, phương án, các giả thuyết về cách thức giải quyết vấn đề cho 1 vấn đề mà họ đã không còn cần thiết phải giải quyết nữa. Và thế là mỗi lần nghĩ tới người xưa cảnh cũ, họ lại thấy lòng mình vẫn đau.
Bên cạnh các nam và nữ chính trong phim Quỳnh Dao, đương nhiên cũng có những tổ hợp tích cực hơn rất nhiều có mặt trong đội sinh hôm rằm. Ví dụ những quân nhân ôm ấp một bầu nhiệt huyết vì lí tưởng, những con người kiên trì theo đuổi giấc mơ trong thời gian đủ dài để biến được giấc mơ trở thành sự thật, những con người đã yêu 1 phẩm chất cao đẹp đủ lâu để đồng hoá phẩm chất đó vào nhân cách của mình. Người sinh hôm rằm có ngưỡng chịu đau cao hơn, do đó cũng được linh hồn mạnh dạn bơm vá cho 1 năng lượng vượt xa những người sinh vào mùng 1, cùng một trải nghiệm bất như ý giống nhau, họ sẽ thấy đau nhiều hơn, khổ sở nhiều hơn, vật vã trăn trở hơn xa những người sinh mùng 1. Tất nhiên điều đó không có nghĩa là họ sẽ im lặng khóc thầm, rất nhiều người trong số họ gào khóc om xòm, la lối vật vã, lăn lộn ăn vạ. Còn nhóm sinh ngày khác trong tháng thì có chút không thể hiểu được, chuyện thì đã thế rồi, không chịu được thì bỏ đi, làm gì mà căng?
Vấn đề là họ chịu được, họ chịu được! Chỉ là họ đếu thích cảm giác ruột đau chín chiều này thôi.
Và thế là, rất nhiều người sinh hôm rằm quanh ta sẽ làm những việc mà đa số chúng ta cho rằng bản thân mình không bao giờ đủ ngu để làm. Thực ra thì đó là ngã mạn các bạn ạ, đơn giản là vì chúng ta đếu chịu được nỗi đau quá lớn đi cùng năng lượng đủ lớn để tạo ra mãnh lực thay đổi hiện trạng nên chúng ta thấy mệt, thấy phát nản và quyết định rằng, a, thôi bỏ đi, cũng chỉ là 1 chùm nho xanh thôi, không có nó mình cũng không chết, trời cũng không sập được.
Cá nhân tôi rất ngưỡng mộ những người dấn thân vì tình yêu và thành công, dù là trong việc chinh phục những đỉnh cao sự nghiệp hay cảm hoá một ông bố, bà mẹ, anh chồng, đứa con, đứa cháu xấu tính. Xét cho cùng, họ chỉ là phiên bản thành công ưu hoá của những người giãy dụa cả đời với 1 sự nghiệp dang dở bất như ý kiểu như văn sĩ Hộ trong Đời Thừa của Nam Cao, hay những người đang sống cuộc sống tràn đầy bất đắc dĩ, rơi không biết bao nhiêu nước mắt vì những tổn thương mà những người xấu tính họ thương yêu mang lại. Nhưng mà, tôi cho là không ít người cũng cho rằng kiểu người giãy dụa đau đớn được nói tới ở trên là những người có máu M, thích tự làm khổ mình vì những thứ không đáng, còn những người làm nên kì tích được nói tới ở trên là nhân vật trong cổ tích dành cho người lớn, là hư cấu, không thể tin là thật.
Như vậy, rốt cục trai mùng 1 là kiểu người như nào? Gái hôm rằm là kiểu con gái ra sao? Cá nhân tôi cho rằng không có một nhận xét ngắn gọn nào đủ để dành chung cho tất cả. Chúng ta chỉ cần ghi nhớ, cả 2 mẫu người sinh vào mùng 1 và hôm rằm đều có thể thành công và thất bại trong cuộc sống, những phẩm chất nổi bật ở họ vốn là con dao 2 lưỡi, có cả khía cạnh rất tốt và rất xấu. Đó không phải là dạng tâm tính gì đó tồi tàn kém cỏi hết thuốc chữa, nhưng đó cũng không phải là dạng tâm tính gì đó hoàn mỹ hết chỗ chê.
Vấn đề nằm ở chỗ bạn có biết mình là người như thế nào hay không, và bạn đang định vận dụng những gì mình có để theo đuổi những gì mình muốn như thế nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét