Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

Poseidon, Tài Mệnh tương đố

Trăm năm trong cõi người ta
Chữ Tài chữ Mệnh khéo là ghét nhau

---Truyện Kiều- Nguyễn Du---------

Có 1 chòm sao rất lớn trên bầu trời phía Nam tên là Argo (con tàu lớn), đại diện cho tất cả các loại lợi ích mà chúng ta tin là mình có thể có được, cũng khao khát có được khi tham gia vào một cộng đồng (cùng hội cùng thuyền), bản thân nó còn được phân thành 4 chòm sao nhỏ hơn chủ về các lĩnh vực cụ thể, Carina đại biểu cho sự bảo hộ an toàn nhân thân và các lợi ích vật chất, Puppis đại biểu cho địa vị và quyền lực, Vela đại biểu cho quyền truy cập kho dữ liệu chứa tri thức văn hoá, thông tin nội bộ, kiến thức chuyên môn, kết tinh trí tuệ và triết học của cộng đồng, và Pyxis liên kết phối hợp qua lại các loại lợi ích vật chất với tinh thần. Mỗi cá nhân có thể nhận được sự thuận lợi đến từ 0 cho tới cả 4 chòm sao nhỏ của Argo. Cho nên trong cuộc sống, chúng ta thấy có người giàu về kiến thức nhưng nghèo vật chất, có người giàu có về vật chất nhưng nghèo nàn về trí tuệ, có người lại có được cả quyền thế, lợi ích lẫn học vấn và có người dường như chẳng có gì. Mỗi cá nhân trong chúng ta có được nhiều hay ít là tuỳ thuộc việc chúng ta chọn hay được chọn tham gia vào cộng đồng chung nào, cộng đồng đó lớn hay nhỏ, khả năng thu hút và tự tích tụ tài nguyên của cộng đồng đó có mạnh mẽ không, và chính chúng ta lại sắm vai gì, có thể cống hiến bao nhiêu cho đại cục. Cách nói nôm na của các cụ ta về loại đãi ngộ chênh lệch này của những người cùng tham gia 1 ngành nghề, lĩnh vực là, tổ đãi.

Ai xem phim Titanic chắc là biết rõ, trên con tàu khổng lồ vượt Đại Tây Dương có cả khoang hạng nhất và khoang hạng bét, người trả nhiều tiền để lên tàu thì nhận đãi ngộ như những ông hoàng bà hoàng, còn người trả ít tiền thì chỉ có thể nhận những tiện nghi ăn ở tối thiểu. Nếu ví một ngành nghề hay lĩnh vực như một con tàu mà ta cần phải đu theo để tới được bến bờ mong đợi, ta cũng phải trả tiền vé để lên tàu, và lượng công đức mà ta tích cóp được chính là số tiền có thể dùng mua vé của ta. Chính ta là người đã cân đo đong đếm lượng công đức của mình và quyết định mình sẽ ở phòng hạng mấy, ăn loại thực phẩm nào, có thể mua thêm những dịch vụ bổ sung gì...

Có những ngành nghề mà cha mẹ không muốn con cái tham gia vì thấy ngành ấy nó bạc, ví dụ nghề ca hát biểu diễn thường chỉ đãi người còn thanh xuân, nói chung là không an toàn, nhiều bất trắc, nghề thầy bói có truyền kì còn đáng sợ hơn, ăn được chén cơm ngành thì phải chấp nhận cả đời long đong lận đận, thậm chí thiếu hụt 3 thứ là tài sản, sức khoẻ và con cháu. Thực hư thế nào thì tôi không thể xác định, nhưng có 1 nhân tố tôi cho là mình biết rõ về vấn đề xác định xem một người có thể mượn đọc Thiên Thư hay không, đó là toạ độ của hành tinh giả tưởng Poseidon và transit của nó.

Gõ h47 vào manual entry trong extended chart của astro.com để hiển thị nhân tố Poseidon.

Theo cách hiểu của tôi, Poseidon là toạ độ cho phép đổi lợi ích vật chất thành trí tuệ, kiến giải, hiểu biết về lĩnh vực tương ứng, ở chỗ Poseidon, khi ta từ chối nhận hay giữ riêng một tài sản, một lợi ích vốn chắc chắn có thể thuộc về mình, một vị tổ ngành nào đó nếu đã thu nhận món lợi này về cho lĩnh vực của mình để phân phối lại cho con em trong ngành (những đứa không có lợi thì không dậy sớm nhưng vẫn cần cho đại cục) thì có trách nhiệm cấp lại cho ta một khoá học có tác dụng khai trí, dài hay ngắn tuỳ thuộc lượng học phí ta đã nộp lên, chất lượng cao hay thấp và nội dung cụ thể thì tuỳ thuộc bản chất của lĩnh vực đã bán ra khoá học, và một phần cũng phụ thuộc vào năng lực lĩnh ngộ riêng của ta nữa. Loại ân huệ hay trợ giúp mà ta cho tặng nguyên một cộng đồng như thế này thường được gọi là CÔNG ĐỨC.

Hay theo cách nói hiện đại, là cống hiến, đóng góp của một cá nhân cho một ngành nghề, lĩnh vực hữu ích cho xã hội và được cộng đồng xã hội ghi nhận.

Poseidon là một toạ độ có thể đem tới những linh cảm và nhận định không biết ở đâu ra nhưng chính xác và hiệu quả kì lạ cho cung vị và hành tinh tạo góc chiếu với sai số rất nhỏ với nó. Tuy nhiên, bản thân nó lại hoạt động kiểu khi linh khi mất linh cho nên không thể nào tạo ra một thống kê và khẳng định kiểu 100% người có Poseidon tạo góc chiếu với hành tinh abcxyz trên lá số gốc thì có linh cảm chính xác về chuyện abcxyz. Vấn đề linh cảm này thì biên độ quả thực rất rộng, Mendeleev đã ngủ mơ thấy bảng tuần hoàn các nguyên tố hoá học mà ông cho biết là mình chỉ việc chép lại. Jean Francois Champollion nghe nói đã mơ thấy có người đọc cho ông nghe toàn bộ tấm bia đá ghi chép bằng chữ tượng hình Ai Cập mà ông đã nỗ lực giải mã rất lâu. Hai vị này đều có đóng góp to lớn cho loài người nói chung, công đức của họ đương nhiên là nhiều. Những người có ít công đức để đổi hơn đương nhiên cũng chỉ tiếp cận được với những tài nguyên thông tin giới hạn hơn.

Những người khôn ngoan thực sự thì dùng thông tin mình đổi được về để bồi dưỡng năng lực tự thân nhằm đi làm công đức tiếp, gỡ lại vốn gốc. Những người không khôn ngoan lắm thì say mê trong cảm giác ưu việt về trí tuệ, nhận thức, không muốn hoà mình với nhân loại ngu xuẩn thấp kém ngoài kia, hoặc cũng đôi khi mắc  bệnh thương xót nửa vời như cụ Du, tức là thương để chứng minh ta là người có lòng trắc ẩn thôi chứ giúp thì... thật ngại quá!!! Người khác cũng sống và cống hiến tầm tầm như họ thì an ổn vững vàng, bởi vì người ta không dùng công đức mua khoá học nên còn dư dả. Còn họ, tuy rằng có thêm cái mác người có tài, nhưng không có công đức hộ thân thì họ giống như thể một kẻ đi tàu lâụ vé, ăn nhờ ở đậu, bất kể có bao nhiêu sắc sảo khôn ngoan, thông minh tài trí, nhưng vẫn là đi không yên ổn ngồi không vững vàng.

Phải biết rằng nếu bạn chấp nhận giả thuyết này của tôi về Poseidon, vậy thì bạn sẽ phát hiện đây là một nhận định rất khó chứng minh bằng thống kê. Bởi vì đổi công đức hay không đổi công đức, đổi ít hay đổi nhiều, có nhiều hay ít công đức để đổi đều là nhân tố tăng thêm nhiễu. Những người có nhiều nhận định sáng suốt kì lạ trong một lĩnh vực thì thường có vẻ long đong lận đận thấy rõ nếu cứ đi sâu vào lĩnh vực đó, cách nói của các cụ ta về chuyện này là, có một cái giá phải trả nếu muốn dòm ngó thiên cơ. Nhưng trong một trường hợp hiếm có, giả sử như phúc nhà người ta to bằng cái đình, kiếp trước người ta là anh hùng giải phóng dân tộc, chiến sĩ cứu vớt ngân hà gì đó, tóm lại người ta là đại gia công đức, vậy thì vài ba cái món học phí lẻ tẻ sao có thể làm khó được anh? Và trong một trường hợp không hiếm hoi khác, ở chỗ Poseidon ta vốn đã là người vô phúc sẵn, vậy thì cũng chả có khoá học khai trí nào để mà kích hoạt ra cả.

Cũng có một trường hợp cuối cùng, đó là những người noi theo anh Thành, tức Bác Hồ sau này, chìa ra một đôi bàn tay trắng và nói, "tiền đây" sau đó rất chi là bình tĩnh lên tàu viễn dương đi xa như thật. Nói gì thì nói, công đức ấy mà, cứ làm là khắc có thôi. Học phí không nộp cả cục được thì ta trả góp. Những lĩnh vực đã hình thành loại cơ chế vừa học vừa làm ổn định này có thể kể đến toán học, vật lý, hoá học, sinh học, sử học ... trong đó nhan nhản những nhân tài có cống hiến to lớn cho nhân loại mà cuộc sống thì không dư dả cho lắm.

Phật dạy, nếu ta chịu hy sinh quyền lợi, tài sản của mình để đổi lấy trí tuệ, thì đó là parami trí tuệ bậc hạ, trí tuệ đã có được này là phước vô lậu, sẽ không bị rò rỉ, xói mòn, mất mát theo thời gian, đó là tài sản thực sự của riêng ta có thể tuỳ ý vận dụng trong tất cả các kiếp sống sau này.

Cho nên, từ góc độ nhận định của mình, tôi không cho rằng có một sự trừng phạt đày đoạ nào dành cho những nhân tài muốn dòm ngó thiên cơ. Anh muốn đổi một thứ hữu hạn chỉ được tuỳ ý vận dụng trong 1 kiếp người để lấy một thứ khác được phép vận dụng trong nhiều nhiều kiếp người thì giá cả làm sao mà rẻ được, vậy anh mệnh bạc, anh nghèo khổ khó khăn là đúng quá rồi, còn muốn thế nào nữa? Muốn không nghèo thì như trên đã nói, học phí đáng 7 đồng thì cũng phải ráng mà làm ra được 10 đồng, như vậy ít nhất ta còn có 3 đồng phòng thân. Nhưng về tính chất làm nhiều hưởng ít thì vẫn là y nguyên, không thể thay đổi được. Nếu muốn được hưởng thụ cuộc sống ở mức của người bình thường, vậy cứ cống hiến gấp đôi, gấp 3, thậm chí gấp 10, gấp trăm lần họ là yên tâm hưởng thụ (nếu ta còn rảnh để mà lo vụ này) Tôi cho rằng đây mới là bản chất đích thực của hiện tượng Tài Mệnh tương đố.

Cái gọi là tổ đãi, nó không giống như việc nhà có 3 đứa con, đứa út sẽ được cưng hơn vì mẹ cháu thích thế. Để sát với hiện thực nhất có thể, hãy hình dung vị Tổ Nghề mà ta đang xét giống như thể tổng giám đốc nhân sự của một công ty (thường là đa quốc gia). Tất cả những lĩnh vực đã tồn tại hàng trăm hàng ngàn năm hay lâu dài hơn thế trên trái đất của chúng ta đều có đạo lý của mình trong quản trị và sử dụng nhân sự cả. Trong đó, logic bất kể mèo đen mèo trắng, con nào bắt được chuột thì chính là mèo hay nhìn chung là thường được quán triệt còn hơn cả DCS Trung Quốc nữa. Cho nên những chuyện hố cha kiểu như nhạc sĩ thiên tài nào đó sáng tác hàng trăm bài hát động lòng người nhưng luôn sống cận kề ngưỡng chết đói, còn nhà sản xuất nào đó nhờ bán băng đĩa thu các bài hát đó mà thành triệu phú, tỷ phú vẫn thường xảy ra ở đâu đó quanh ta. Bởi vì nếu bài hát đó ở trong tay anh nhạc sĩ, điều lớn nhất anh ta làm được là ôm đàn đi hát rong, ai nghe được thì nghe. Nhưng nếu nó ở trong tay nhà sản xuất, vậy thì nó sẽ được chọn cho một ca sĩ có chất giọng oanh vàng, sân khấu và biên đạo hoành tráng, các màn quảng cáo rùm beng, cơ hội phát đi trên sóng radio và truyền hình. Tóm lại, nó sẽ đến tai nhiều người nghe nhất có thể. Nhưng động lực làm việc cho cộng đồng của nhà sản xuất lại chạy bằng lòng tham tiền. Trên nền một kịch bản như thế, chỉ cần nhạc sĩ chưa tức hộc máu mà chết, Tổ Nghề Nhạc vẫn sẽ tiếp tục gửi các khoá học nâng cao về âm nhạc chất hơn nước cất vào sóng não của anh ta vì công đức của anh ta với cộng đồng người yêu nhạc đã trở nên vô cùng to nhớn nhờ sức lan toả của nhà sản xuất tham lam, và anh ta sẽ viết càng ngày càng hay, càng động lòng người, nhưng anh vẫn sẽ không sờ được vào tiền bán đĩa nhạc của mình. Poseidon tạo góc với cả Neptune lẫn Pluto hân hạnh tài trợ kịch bản này. Còn chuyện đây là tổ đãi hay tổ trát thì quả thực là một câu hỏi lớn không lời đáp!!!

Có lẽ sau kiếp sống này, nhạc sĩ của chúng ta sẽ chuyển hộ khẩu lên viết nhạc ở thiên giới, nơi có yêu cầu rất khắt khe về trình độ chuyên môn, nhưng đãi ngộ thì hơn xa trái đất, còn nhà sản xuất nọ, sau khi bỏ lại khối tài sản kếch xù của mình vơ vét được trên trái đất không cách nào ôm theo được, sẽ tay trắng đi tới cảnh giới tiếp theo dành cho mình. Nhưng đó chỉ là những phán đoán không cách nào kiểm chứng được. Các bạn cứ nghe cho vui vậy thôi nhé!

Nếu bạn tin vào luận cứ về Poseidon, vậy thì đó có thể là một gợi ý cho bạn để thử tìm hiểu lại về một số cảnh ngang trái bất công đã xảy ra ở đâu đó quanh ta, theo tiết tấu của kịch bản chữ Tài chữ Mệnh khéo là ghét nhau mà cụ Nguyễn Du từng ngậm ngùi than thở. Nhưng nếu linh hồn ta không có từ trước một sự cố chấp lớn lao sâu nặng với việc có được một tài hoa cụ thể bất chấp mọi giá, có lẽ ta sẽ không sinh ra với một hay nhiều hành tinh có góc với Poseidon. Nhưng không phải ai cũng có mức tham muốn một tri thức nào đó đến độ bất chấp mọi giá, và ngay cả khi ta có tham muốn bất chấp mọi giá, khả năng thanh toán thực tế mới là đạo lý cứng quyết định cuối cùng mỗi chúng ta đổi được bao nhiêu.

Nếu bạn có đọc loại truyện xuyên nhanh mang theo hệ thống, hãy hình dung như thể Poseidon là 1 cái bug hệ thống mà bạn có thể thông qua nó nhận làm nhiệm vụ lấy tích phân rồi dùng tích phân đó mua bí kíp trong thương thành, chỉ là giá của bí kíp thì... có thể khiến ta nhìn mà nghẹn họng.

Và việc kiên trì làm điều tốt cho mọi người với những hiệu quả lộ rõ, không chán nản, không bỏ cuộc dù chỉ toàn được cảm ơn suông hoặc bị phỗng tay trên thành quả lao động, nhưng vẫn muốn làm ra kết quả ngày càng tốt hơn là một trạng thái tâm lý mà 2 chữ người tốt là quá đơn giản để hình dung.

Nó là 1 trạng thái cố chấp và hoan hỉ với tri thức của linh hồn trong xung đột với những bất mãn hậm hực của phàm ngã vì cảm thấy bị cuộc đời đối đãi bất công có thể làm người ta cảm thấy sắp tâm thần phân liệt, cho tới khi đôi bên tìm được 1 tiếng nói chung trong vấn đề phàm ngã cố gắng tích thêm được bao nhiêu công đức và linh hồn đem đổi bao nhiêu là vừa phải.

Nhưng ta không thể phủ nhận, tài hoa ở nơi Poseidon chạm vào là loại tài hoa được nuôi lớn bằng rất nhiều rất nhiều sức lao động và thiện ý.

Đấy là trong trường hợp ta đủ vận khí để thực sự gặp được một người được đào tạo ra tấm ra món. Trong đại đa số trường hợp, toạ độ Poseidon chỉ thi thoảng bật cho ta một chiếc bóng đèn gọi là gợi ý mỗi khi ta tích được đủ công đức để đổi lấy quyền liếc nhìn một dòng Thiên Thư.

Thứ học phí bậc cao này thực sự đắt phát khóc lên được!

Nhưng đó chính là cách thiên phú và tài hoa sinh ra trên trái đất này.

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

Neptune, ảo mộng và giấc mơ có thể thành sự thật

Có 1 từ khoá cho Cự Giải là root, gốc rễ. Về căn bản, cái cây muốn phát triển khoẻ mạnh thì rễ phải sâu, gốc phải bền. Con người cũng vậy, muốn an ổn, khoẻ mạnh thì phải giữ cho gốc rễ ở chỗ Cự giải và cung 4 (nơi ta nhất định phải quay về khi mệt mỏi) được an ổn, lành mạnh, bền vững.
Chủ tinh cấp 1 của Cự giải là Moon, lấy thân làm gốc. Có câu còn rừng xanh không lo không có củi đốt. Có sức khoẻ là có cơ hội để có tất cả, còn thân thể, còn sống là còn cơ hội để có tất cả. Cho nên phải an thân trước, sau đó từ từ mưu tính những thứ khác. Cho nên Cự giải cấp 1 đều luyện 1 môn là rụt vòi nếu đánh hơi thấy sát khí sau đó cảm thấy an ổn lại ngo ngoe rục rịch vươn xúc tu ra bám bám quấn quấn.
Chủ tinh cấp 2, cấp 3 của Cự giải là Neptune. Ở cấp 1, năng lượng của Neptune không tụ được, nó cứ tụ rồi lại tan như bong bóng xà phòng, như sương đêm gặp nắng, không có trạng thái tồn tại ổn định bền vững, nói chung là mong manh như trứng nước, như mầm non, tuy chứa đựng sinh cơ vô hạn nhưng lại thiếu tính dai, độ bền của Cự giải mãn cấp 1. Ghi nhớ, nếu Cự giải có là best of nhây lầy hay dai như đỉa thì chắc chắn không phải vì Neptune đâu. Trước khi gặp Neptune, Cự giải vốn đã thế rồi!!!
Neptune thường được dùng làm chất tẩy rửa tâm hồn do đặc tính dễ hoà tan, dễ xâm nhập của nó. Ta tưới dung dịch vào rừng mơ bắt con tưởng bở Neptune tài trợ xuống, để các hạt giống cả tốt cả xấu trong lòng ta nhận thấy hy vọng mà nảy mầm, sau đó thất vọng mà chết đi trước kịp ra hoa kết trái để lại thế hệ sau (dưới dạng một chấp niệm ngủ ngầm). Tất cả những mầm mống đã nảy mầm lên dưới tác động của Neptune nếu không được cố ý giữ lại thông qua nỗ lực che chở, bảo hộ thì đều lăn ra chết thẳng cẳng khi gặp phải hiện thực hết. Ta gọi chúng là những ảo mộng hão huyền.
Nhưng nếu ta che chở, bảo hộ thành công một mầm hy vọng ở chỗ Neptune, nó sẽ lớn thành cây và cho 1 loại quả gọi là kì tích. Giống như Hellen Keller, một phụ nữ bị mù, câm và điếc từ khi còn rất nhỏ, có cuộc sống hoang dại và hỗn loạn, nhưng khi hy vọng kết nối giao lưu và lý giải thế giới trong tim bà được thắp lên năm 16 tuổi, nó đã được nuôi lớn bằng 1 nghị lực phi thường và tính nhẫn nại hiếm có. Bà đã học ngôn ngữ kí hiệu, chữ nổi, dùng xúc giác thay thế tất cả những gì mình thiếu hụt và kiên trì tập nói, bà không những thành công tốt nghiệp đại học Havard, hơn nữa còn trở thành nhà văn, diễn giả, nhà hoạt động xã hội nổi tiếng ở Mỹ và trên thế giới.
Kì tích thường sinh ra ở chỗ Neptune, nhưng Neptune không bảo đảm cho sự vững bền, hành tinh này bảo trợ cho khả năng tăng trưởng vô hạn phẩm chất được nó chúc phúc, nhưng việc che chở, bảo vệ, nuôi lớn mầm hy vọng bé nhỏ yếu ớt lúc ban đầu và tiếp tục bảo vệ nó trong tiến trình tăng trưởng mãi mãi về sau là trách nhiệm của chúng ta, phụ thuộc quyết tâm sinh ra từ tự do ý chí của chúng ta.
Bởi vì chỉ có những gì còn sinh động, tươi sống mới có thể tiếp nhận sự chúc phúc của Neptune.

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

Câu chuyện của trái tim

Kỷ niệm ngày xưa, vẫn còn đâu đó
Những bạn bè chung, những con đường nhỏ
Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm
Có lẽ nào anh lại quên em? 
Có lẽ nào anh lại quên em?

Có lần, một cô bạn mọc Bảo Bình hỏi tôi, thế nếu thực sự có kiếp trước kiếp này thì con người trong 2 kiếp sống đó có gì liên quan tới nhau nhỉ? Tôi trả lời rằng, thì cứ thử tưởng tượng như việc mình đã từng vô cùng cảm động khi xem một bộ phim và bây giờ vẫn xem bộ phim ấy, mình vẫn còn nhớ mình đã cảm động thế nào, nhưng hiện tại chính là cảm thấy không cảm động gì cả, chỉ thấy nhảm vl chẳng hạn. Con người đã cảm động vì bộ phim kia và con người không hề cảm động vì bộ phim đó đều là mình cả. Lúc còn đang cảm động, ta cảm thấy cảm xúc đó là của ta, tạo thành con người ta, là thực tại mà ta đang sống, nhưng chờ đến lúc không cảm động nữa thì ta lại cảm thấy con người đó có gì đó khoa trương, làm quá, thậm chí kì cục và không thể nói lý. Và thế là con bạn gật gù. Tất nhiên, tôi nghĩ nó gật gù được là vì Moon và Kim tinh của nó chả liên quan mẹ gì đến nhau cả, giống tôi.

Trên đời vẫn còn một kiểu người khác được chúng ta gọi là những người lãng mạn, sẽ thích nghi hơn nhiều với loại đời sống có tiết mục ôn lại kỉ niệm xưa, sống lại ngày tháng cũ, như chưa từng có cuộc chia ly. Tôi lấy một ví dụ, có một bộ truyện tranh đã từng làm mưa làm gió từ năm 1975 tới nay, hố phẩm thấp kém nhưng vẫn kéo không biết bao nhiêu anh chị em sa hố dù đã nghe cảnh báo không chừng đến chết tác giả cũng không chịu lấp cho xong cái hố này đâu, ấy là Glass Mask. Một nhân vật phụ khá ấn tượng trong đó là lão Hayami, đã đem lòng yêu nhân vật Hồng Thiên Nữ do nữ diễn viên Tsukikage thủ vai, cho nên mỗi lần vở kịch công chiếu ông ta đều đi xem, chiếc kimono nhân vật đã mặc được ông ta mua về đặt ở vị trí trang trọng trong nhà và khi nhà cháy thì ông ta chỉ lo bộ kimono kia bị liên luỵ còn những thứ khác thì sao cũng được, kể cả vợ và con trai nuôi. Yêu một nhân vật chỉ sống trên sân khấu quả thực là một chuyện còn vô vọng hơn cả Romeo yêu Juliette. Khi rời sân khấu thì Tsukikage không phải Hồng Thiên Nữ, và khi lên sân khấu thì Maya và Ayumi cũng không phải Hồng Thiên Nữ đã làm ông ta tương tư đến tuyệt vọng. Tác giả Suzue Miuchi có Pluto Sư Tử tạo góc bQ với Kim tinh song ngư, một cấu trúc dễ kéo người ta vào những kịch bản ái tình kiểu tình yêu vô vọng và đồng thời Pluto của tác giả đồng vị với mặt trăng ở Sư Tử, mặt trăng tạo góc 135 với Kim tinh, cho nên, yêu trong vô vọng và yêu đến chết với bà chính là 2 từ đồng nghĩa. Cho nên, tôi e là việc tình yêu của bạn Hayami Masumi và bạn Maya Kitajima xuất hiện ánh sáng hy vọng chính là lý do tác giả bị art block nghiêm trọng. Các nhân vật đã yêu trong vô vọng khác trong Glass Mask còn có Tsukikage, Koji, Shiori... Ban đầu tôi cũng chả có cảm giác cô tiểu thư Shiori sẽ thích Masumi được bao nhiêu, vì ngoài đẹp trai ra thì thanh niên này vừa độc miệng, vừa nghiện công việc vừa thiếu lãng mạn lại còn hơi già, nhưng sau đó cô ta phát hiện ra hôn phu của mình thầm yêu một người khác và còn có ý định huỷ hôn, và thế là 1 cọng dây thần kinh nào đó của tác giả liền bị giựt. Cứ như thể không vô vọng bất thành lãng mạn, và hễ yêu trong vô vọng là phải dính thêm cái mác cả đời vào mới chịu được vậy! Sau đó thì em thích anh, anh thích cô ta, chúng ta cả đời không thay đổi, nghe đã thấy bế tắc vl.

Có một sự thật là những gì không liên kết được với mặt trăng trên lá số chiêm tinh, những thứ ấy liền không thể sống trong ta cả đời. So với trạng thái nhiệt thành có chút bùng nổ và gây rạo rực rộn ràng của sư tử hay cung 5, Kim tinh có thể tạo ra một trạng thái cảm xúc phù hợp để ta cam tâm tình nguyện đắm chìm vào trong đó, tuy rằng trạng thái đó không phải lúc nào cũng là yêu, nó còn là bất cứ thứ gì khác nghe có mùi văn nghệ, nhưng dù sao, tình yêu thế gian của chúng ta là không thể tránh được bàn tay đạo diễn của vị đại thần kịch bản này. Còn tình yêu đến từ Sun thì nói thật là nó xoắn quẩy lắm, kiểu như khao khát ánh sáng nhưng lại không dám bay tới gần mặt trời sợ mình sẽ tiêu tùng như một con thiêu thân ngu ngụk nào đó ấy. Nói chung, nếu yêu ai đó bằng Sun, ta sẽ không thấy mù quáng mà thậm chí còn trở nên rất tỉnh, đồng thời ý thức rõ ràng về sự kém cỏi, xấu xa của mình đâm ra rất tự ti mặc cảm và có nhu cầu giấu mình, đứng ở đằng xa, tạo khoảng cách phù hợp để vẫn được sự tốt đẹp của rạng ngời mặt trời sưởi ấm và truyền cấp động lực sống, nhưng không bị mặt trời thiêu cháy, huỷ diệt cái tôi. Tóm lại, nó là loại tình yêu khiến ta vừa thích lại vừa sợ đối tượng mà ta yêu. Về cái nhu cầu che dấu kia, thực ra nó vốn là cái ý tưởng che hết những gì khiếm khuyết không hoàn mỹ của ta đi, chỉ để lộ ra những mặt tốt đẹp hấp dẫn nhất cho người kia nhìn thấy (ừm, nếu như ta có thứ đó). Và tất nhiên, nếu như ta có những mặt đáng yêu, hấp dẫn, tốt đẹp như vậy thật thì ngay cả chính ta cũng thấy yêu mình đến không thể tự kiềm chế, cho nên vòng 1 vòng, Sun luôn là nơi cung cấp kịch bản để ta tự luyến và xoè đuôi như một con công nếu ta thực sự có một cái đuôi hoa hoa lệ lệ để xoè, lúc đó ấy hả, nếu mà có người còn ghét bỏ ta, không thích ta thì nhất định là mắt nó có đờm. Còn nếu ta không có... ưu điểm gì hết, vậy thì tình huống có thể khá rối rắm, khi mà ta che đậy bản thân kín mít đứng trong chỗ tối sợ bị người ta bắt quả tang... khụ, nhầm, bị người ta ...trông thấy, rồi sau đó u oán vì người kia chẳng nhìn thấy mình bao giờ. Ngược với Sun, Kim tinh là nơi ta phùng má giả mập, tức là dù ta không tốt đẹp, không hoàn mỹ cũng chả làm sao, chỉ cần ta có thể diễn được thành hình tượng tốt đẹp, hoàn mỹ và cái người mà ta thích cũng chịu tin tưởng vào cái bộ dạng không chân thật đó là đủ.

Kiểu như ban ngày thì ta dùng son phấn, lông mi giả các kiểu để cosplay mỹ nhân, khi đêm xuống tẩy trang đi cho da được hít thở khí giời thì chúng ta có thể tắt đèn để tiện u mê tiếp ấy. Trong Glass Mask thì vì con Kim song ngư của tác giả đưa đường dẫn lối, anh Masumi Hayami tới gần trái tim bạn Maya và xoát đủ tồn tại cảm bằng cách tạo ra 1 nhân thiết chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của bạn, ấy là Mr Purple Rose. Vì con Kim này có góc với Moon nên anh đã nuôi ý định lặn thật sâu để diễn vai này cả đời, tuyệt đối không muốn nói ra sợ làm bạn vỡ mộng, thất vọng. Đừng hỏi tôi, nếu tiếp cận người ta bằng 1 vai diễn chỉ có thể sống trong giấc mơ và trí tưởng tượng của người ta như vậy thì rồi cưới xin kiểu gì? Về cơ bản thì nếu đứa kia cũng muốn chốt với bạn, nó sẽ biết giả ngu đúng lúc và trông như thể không bao giờ nhìn thấy bạn lòi đuôi ra cả. Ừm, giống như bạn Maya đã rất hùng dũng kết luận, tất cả những chuyện xấu xa tồi tệ mà ông Masumi đã làm trước đây, thực ra đều là em hiểu lầm, ông ấy là người rất tốt rất tốt ấy!!!

Tôi thì tôi thấy kiểu người vì tính toán tối ưu hoá lợi ích mà bỏ qua những cái nhỡ đâu có thể làm tổn thương người mà mình quan tâm là loại người cần thận trọng khi tiếp xúc.

Nói chung, góc Moon Kim là một bảo đảm rằng người có nó có đủ khả năng lừa ai đó cả đời nếu họ thực lòng muốn, còn nếu kỹ thuật diễn của họ quá tệ nên không lừa được ai thì ít nhất là họ vẫn tự lừa mình rất thành công. Lời khuyên rằng trước khi thuyết phục được người khác, trước hết ta phải thuyết phục được chính mình chính là để dùng cho Kim tinh. Cho nên cảm xúc ở chỗ Kim tinh luôn có đặc thù là đắm đuối, mù quáng, phi lý, tràn trề một loại niềm tin không chịu nổi kiểm chứng, rất hay tự mình cảm động, cho nên tuy là giả mà người đã chìm vào trong cảnh lại cảm thấy y như thật. Nếu Kim tinh không đồng cung, hay có góc với Sun thì tôi có thể bảo đảm là gọi thế nào họ cũng không tỉnh luôn.

Cho nên Sun Kim thường không hiểu Moon Kim gợi lại chuyện cũ, với mong mỏi người khác sẽ niệm tình xưa để làm cái nồi gì??? Ngày đó tao đã yêu và hận, thích và ghét hết mình rồi, giờ kí ức của tao về ngày đó chỉ còn một đống tro tàn không thể cháy lại thôi, tao chỉ u mê mỗi kiểu 1 lần rồi thôi, mày làm ơn đừng cố thổi lửa không thành rồi nhìn tao kinh hãi nữa. Nhưng Moon Kim chính là sinh vật mà chỉ phóng xe qua cửa nhà người yêu cũ cũng có thể thấy lòng rung rinh khi nhớ lại những tâm trạng, tâm tình ngày ấy khi ta vẫn còn yêu. Tuy rằng độ rửng mỡ nếu có của một Moon Kim mới chính thức quyết định vấn đề có cho cuộn băng kí ức ấy vào máy chiếu để xem lại bộ phim tình cũ không rủ cũng tới hay không, thậm chí, có dựng mới lại vở diễn này luôn hay không. Tôi bảo đảm là nếu đang có 3 cái deadline dí sát mông, mấy cái đèn của đầu máy chiếu chỉ loé loé vài cái rồi sẽ tắt ngóm ngay, sau đó nằm yên chờ ngày Moon Kim có rảnh.

Về cơ bản, Kim là nơi nói về những chuyện ta sẽ rục rịch muốn làm, những kỹ năng, ý tưởng, suy nghĩ, hành vi hướng tới một đối tượng mà ta đang để trong lòng, cho nên ta chỉ được thắp sáng những điều đó sau khi đã đặt ai đó hay cái gì đó vào lòng, chứ lúc bình thường thì ta không phải là người như thế đâu!

Còn Neptune là nơi ta quyết định xem có đặt ai đó, chuyện gì đó vào lòng không hay là cho nó lượn, chính là khi ta còn nuôi hy vọng về 1 đối tượng thì đối tượng vẫn được chiếm một chỗ trong tim ta, khi nào hết hy vọng thì nó lập tức bị out ra ngoài luôn không nói nhiều ấy mà.

Vậy trên transit Neptune tạo 1 góc với Kim thường vừa được luận là hạn có gấu, vừa có thể luận là hạn bỏ gấu. Nói chung, tuỳ tình huống thực tế mà phán đoán. Và khi tình yêu tan vỡ vì Neptune, Moon Kim thường oán trách vì sao người kia không chịu lừa mình cả đời? Bạn nói xem, với tinh thần đó thì còn nói chuyện kiểm chứng các phán đoán và ảo cảm kiểu gì???

Còn Kim Sun về cơ bản là muốn mượn tình yêu dành cho người khác làm phương tiện thiện xảo để mông má lại chính mình một lần nhằm tự yêu chính mình nhiều hơn. Tóm lại, họ chính là say mê trong cảm giác em (hay anh) đã vì anh (hay em) mà thay đổi rất nhiều rất nhiều và đang trở nên tốt hơn từng ngày. Khi nào không thể vì người kia mà thay đổi thêm chút nào nữa vì người kia thấy đủ rồi, tốt rồi, không chê vào đâu được, cứ giữ nguyên hiện trạng này nhé, hoặc nặng kí hơn thì đau lòng mà trách móc, rằng họ đang thay đổi, trở thành con người mà người kia không thể nhận ra, tóm lại, hãy cứ là em của ngày hôm qua, vậy đó chính là lúc người kia bị đá. Ưu điểm là, nếu người này có thay đổi theo hướng mẹ đẻ của họ cũng không nhận ra đồng thời có lợi cho bạn thì bạn cũng không cần ôm gánh nặng tâm lý, bạn không nợ gì họ cả, ngược lại nếu họ thay đổi theo hướng không như bạn mong đợi, vậy thì cứ để họ ra đi là xong. Nói nghe thì dễ nhưng e là bạn khó tránh hậm hực nếu gặp phải mẫu này.

Vậy nếu cả Moon, Kim và Sun đều dính chùm với nhau hết thì sao? Thì rất có khả năng họ sẽ có 1 bộ sưu tầm người yêu cũ và (hoặc) sở thích cũ chứ sao nữa! Ai cũng là phong cảnh đáng ghi nhớ, đáng công hoài niệm trên con đường đời của họ cả, nhưng mà họ ... tuyệt... đối... không... quay... đầu!!! Tuyệt... đối... không... quay... đầu!!!!!

À, nhưng mà cùng đi ăn, cùng đi chơi, ôn lại chuyện cũ thì vẫn có thể, lúc đó khả năng cao là họ sẽ thả thính qua nụ cười và ánh mắt nhưng các bạn cố nhân tốt nhất là đừng đớp, vì họ trở mặt không nhận người nhanh lắm luôn. Không phải vì họ nghĩ cho đương nhiệm, mà vì nhớ đinh ninh bạn chính là tiểu tam đã từng làm đủ trò phá đám mối tình dành cho bản thân của họ. Bạn có thể là Nàng Thơ đã truyền cho họ cảm hứng đề học yêu bản thân, nhưng đó là yêu bản thân họ, là để họ tự mình cảm thấy tốt đẹp, còn đánh giá của bạn thì họ cũng chả quan tâm lắm đâu!!!

Về cơ bản thì tôi thấy Kim Sun đều có tý máu M, vì con đường thay đổi để trở nên tốt hơn nói chung là thường chông gai gian khổ, và nếu họ không tự giác xông pha ngược đường ngược nắng vì một sở thích, công việc hay con người vốn bảo trì thái độ sao cũng được với họ thì họ nhất định là sẽ không tự giác mà bị hút về phía những người sẽ châm chọc, công kích, khó dễ, làm tình làm tội họ đủ đường, mà nếu họ không nâng cấp mạnh cung có Sun rồi đưa vào áp dụng điều tiết ở cung có Kim thì bảo đảm là không thể đỡ được. Những hễ đỡ được rồi là họ tự sinh chán và muốn đi tìm một con S mới.

Điều bế tắc nhất ở đây là cái thể loại đã ngại khó ngại khổ thì thường cũng chả làm được cái mẹ gì đáng kể để tự thay đổi cả, dù từ sâu thẳm bên trong, họ muốn mình trở nên tốt đẹp hơn, cho nên ngoài chuyện lượn lờ trước bạn S nọ để show off bằng hết các mặt vô duyên tiêu cực của bản thân ra và bị cà đến hoài nghi nhân sinh, sau đó bưng mặt chạy đi, rồi lại ton ton chạy về để bị cà tiếp, tình hình là không có gì mới!

Kim sư tử khác với Kim Sun ở chỗ sư tử ngày nay có Orcus, cho nên các bạn kim Sư tử nào đó thường nhắm rất chuẩn một bạn S cố định như thể đã có hẹn từ kiếp trước, sau đó ton ton chạy đến để bị ghét bỏ từ đầu đến chân. Cho tới lúc bạn học được về cách tự yêu lấy con người chân thật của mình thay vì ảo tưởng về một người sẽ yêu thương bạn bất chấp những sự thật về bản thân mà đến chính bạn cũng không ngửi được. Không phải cứ giả vờ tự trọng là sẽ thuyết phục được người khác xem trọng mình, cái nên làm là phải giả vờ rằng bạn có những phẩm chất đáng mến trọng, sau đó cố mà biến giả thành thật.

Và câu chuyện, sau này chúng ta sẽ có tất cả, chỉ là không có nhau chắc chắn là thuộc về 2 Moon Kim đã không đến được với nhau nào đó. Bởi vì Moon Kim vốn hay ngoảnh đầu nhìn lại.

Mỗi chúng ta đều dựa theo văn cảnh và phân vai của Kim tinh để sắm vai trong một hoặc nhiều vở diễn có tên chung là cuộc đời tôi tập thứ X, và mỗi lần transit Pluto kích thích vào Kim tinh, chúng ta lại đứng trước một vở diễn có nguy cơ kết thúc kiểu dở dang, để lại nhiều tiếc hận và thương tổn. Nếu không cẩn thận thì Sun Kim lại sắp đi tới một cái kết như thế, hoặc là Moon Kim cần gặp lại người xưa cảnh cũ để đặt cho câu chuyện cũ một dấu chấm hết thực sự.

Vấn đề ở đây không phải là cố gắng để có HE, BE hay OE. Đoạn kết nói chung là không nhất thiết phải theo đúng mong muốn ban đầu, điều quan trọng là nó phải tạo ra một câu chuyện hay và hoàn chỉnh có đầu có cuối. Sau đó Sun Kim sẽ buông chuyện đó xuống để đi tìm một vở diễn hoàn toàn mới, còn Moon Kim thì có thể ôn lại kỉ niệm xưa với tâm an bình và không còn thấy bất cứ dấu hiệu nhói đau hay rỉ máu nào bên trong.

Một ngoại truyện trong Glass Mask đã thể hiện được khía cạnh tạo ra kết thúc hoàn mĩ từ bể máu chó mà Pluto ship tới chính là tình cha con của Masumi Hayami. Vốn chỉ là cha và con nuôi, nhưng lại hy vọng xa vời vào tình cha và cảnh phụ từ tử hiếu (góc Moon Kim), sau đó chú bé phát hiện ông bố nuôi của mình là một gã điên tình (Pluto sư tử), đã yêu 1 ảo ảnh trên sân khấu trong vô vọng, hoàn toàn thờ ơ với kịch bản gia đình hạnh phúc ấm áp mà chú đã nỗ lực chuẩn bị để diễn chung với ông ta (Góc Pluto Kim), và cái chết của người mẹ (Pluto Moon) đã đẩy quan hệ cha con hờ yếu ớt kia sang phong cách báo thù rửa hận, với quyết tâm cướp đi thứ ông ta để ý nhất. Nhưng rồi khi trưởng thành, chính chú bé năm xưa lại tự mình rơi vào tình yêu vô vọng với một cô bé kém mình 11 tuổi, và mối hận bắt đầu từ tình yêu bị cho là sai trái của ông ta bỗng trở thành có thể thông cảm được, trong cú cua gắt thần kì này, chàng trai đã chọn tha thứ cho cha nuôi của mình, đúng vào thời điểm sự thật phơi bày là chả có gì để mà tranh cướp cả vì thứ mà ông ta để ý nhất, việc tái hiện lại vai Hồng Thiên Nữ giống hệt của nữ diễn viên Tsukikage là không thể thực hiện.

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, người có góc 180 giữa Kim (ma kết) và Pluto (cự giải) đã nói: “Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng, tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa là kẻ chiến thắng, vừa là kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa ta đến những đấu trường.”

Điều mà Pluto đem tới là cảm giác tuyệt vọng, còn điều mà chúng ta vẫn làm ở chỗ Pluto và transit thường là giãy dụa bám víu trong vô vọng. Chấp nhận, buông xả và tha thứ là những lời khuyên dành cho vị trí Pluto và transit, nhưng tham và sân thúc giục ta làm khác, ta nói rằng, bởi vì ta không thể cam tâm chấp nhận hiện trạng không như mong đợi. Và chỉ khi đấu tranh với chính mình thay vì với cuộc đời, ta mới có thể vừa là kẻ chiến thắng, vừa là kẻ chiến bại.

Và khi cảm xúc chiến thắng lý trí, thế nhân cảm thấy ta y như đồ khùng, tự tay làm nát bét những gì mình có thể có vì cố chấp theo đuổi thứ không thể có. Chẳng hạn như hồi ức tình yêu của một Kim tinh không có quan hệ với Moon. Chẳng hạn như, một cái ngoảnh đầu, một chút nhượng bộ, thoả hiệp trong tình yêu của Kim Sun...

Đó chính là một vài câu chuyện của trái tim!