Trăm năm trong cõi người ta
Chữ Tài chữ Mệnh khéo là ghét nhau
---Truyện Kiều- Nguyễn Du---------
Có 1 chòm sao rất lớn trên bầu trời phía Nam tên là Argo (con tàu lớn), đại diện cho tất cả các loại lợi ích mà chúng ta tin là mình có thể có được, cũng khao khát có được khi tham gia vào một cộng đồng (cùng hội cùng thuyền), bản thân nó còn được phân thành 4 chòm sao nhỏ hơn chủ về các lĩnh vực cụ thể, Carina đại biểu cho sự bảo hộ an toàn nhân thân và các lợi ích vật chất, Puppis đại biểu cho địa vị và quyền lực, Vela đại biểu cho quyền truy cập kho dữ liệu chứa tri thức văn hoá, thông tin nội bộ, kiến thức chuyên môn, kết tinh trí tuệ và triết học của cộng đồng, và Pyxis liên kết phối hợp qua lại các loại lợi ích vật chất với tinh thần. Mỗi cá nhân có thể nhận được sự thuận lợi đến từ 0 cho tới cả 4 chòm sao nhỏ của Argo. Cho nên trong cuộc sống, chúng ta thấy có người giàu về kiến thức nhưng nghèo vật chất, có người giàu có về vật chất nhưng nghèo nàn về trí tuệ, có người lại có được cả quyền thế, lợi ích lẫn học vấn và có người dường như chẳng có gì. Mỗi cá nhân trong chúng ta có được nhiều hay ít là tuỳ thuộc việc chúng ta chọn hay được chọn tham gia vào cộng đồng chung nào, cộng đồng đó lớn hay nhỏ, khả năng thu hút và tự tích tụ tài nguyên của cộng đồng đó có mạnh mẽ không, và chính chúng ta lại sắm vai gì, có thể cống hiến bao nhiêu cho đại cục. Cách nói nôm na của các cụ ta về loại đãi ngộ chênh lệch này của những người cùng tham gia 1 ngành nghề, lĩnh vực là, tổ đãi.
Ai xem phim Titanic chắc là biết rõ, trên con tàu khổng lồ vượt Đại Tây Dương có cả khoang hạng nhất và khoang hạng bét, người trả nhiều tiền để lên tàu thì nhận đãi ngộ như những ông hoàng bà hoàng, còn người trả ít tiền thì chỉ có thể nhận những tiện nghi ăn ở tối thiểu. Nếu ví một ngành nghề hay lĩnh vực như một con tàu mà ta cần phải đu theo để tới được bến bờ mong đợi, ta cũng phải trả tiền vé để lên tàu, và lượng công đức mà ta tích cóp được chính là số tiền có thể dùng mua vé của ta. Chính ta là người đã cân đo đong đếm lượng công đức của mình và quyết định mình sẽ ở phòng hạng mấy, ăn loại thực phẩm nào, có thể mua thêm những dịch vụ bổ sung gì...
Có những ngành nghề mà cha mẹ không muốn con cái tham gia vì thấy ngành ấy nó bạc, ví dụ nghề ca hát biểu diễn thường chỉ đãi người còn thanh xuân, nói chung là không an toàn, nhiều bất trắc, nghề thầy bói có truyền kì còn đáng sợ hơn, ăn được chén cơm ngành thì phải chấp nhận cả đời long đong lận đận, thậm chí thiếu hụt 3 thứ là tài sản, sức khoẻ và con cháu. Thực hư thế nào thì tôi không thể xác định, nhưng có 1 nhân tố tôi cho là mình biết rõ về vấn đề xác định xem một người có thể mượn đọc Thiên Thư hay không, đó là toạ độ của hành tinh giả tưởng Poseidon và transit của nó.
Gõ h47 vào manual entry trong extended chart của astro.com để hiển thị nhân tố Poseidon.
Theo cách hiểu của tôi, Poseidon là toạ độ cho phép đổi lợi ích vật chất thành trí tuệ, kiến giải, hiểu biết về lĩnh vực tương ứng, ở chỗ Poseidon, khi ta từ chối nhận hay giữ riêng một tài sản, một lợi ích vốn chắc chắn có thể thuộc về mình, một vị tổ ngành nào đó nếu đã thu nhận món lợi này về cho lĩnh vực của mình để phân phối lại cho con em trong ngành (những đứa không có lợi thì không dậy sớm nhưng vẫn cần cho đại cục) thì có trách nhiệm cấp lại cho ta một khoá học có tác dụng khai trí, dài hay ngắn tuỳ thuộc lượng học phí ta đã nộp lên, chất lượng cao hay thấp và nội dung cụ thể thì tuỳ thuộc bản chất của lĩnh vực đã bán ra khoá học, và một phần cũng phụ thuộc vào năng lực lĩnh ngộ riêng của ta nữa. Loại ân huệ hay trợ giúp mà ta cho tặng nguyên một cộng đồng như thế này thường được gọi là CÔNG ĐỨC.
Hay theo cách nói hiện đại, là cống hiến, đóng góp của một cá nhân cho một ngành nghề, lĩnh vực hữu ích cho xã hội và được cộng đồng xã hội ghi nhận.
Poseidon là một toạ độ có thể đem tới những linh cảm và nhận định không biết ở đâu ra nhưng chính xác và hiệu quả kì lạ cho cung vị và hành tinh tạo góc chiếu với sai số rất nhỏ với nó. Tuy nhiên, bản thân nó lại hoạt động kiểu khi linh khi mất linh cho nên không thể nào tạo ra một thống kê và khẳng định kiểu 100% người có Poseidon tạo góc chiếu với hành tinh abcxyz trên lá số gốc thì có linh cảm chính xác về chuyện abcxyz. Vấn đề linh cảm này thì biên độ quả thực rất rộng, Mendeleev đã ngủ mơ thấy bảng tuần hoàn các nguyên tố hoá học mà ông cho biết là mình chỉ việc chép lại. Jean Francois Champollion nghe nói đã mơ thấy có người đọc cho ông nghe toàn bộ tấm bia đá ghi chép bằng chữ tượng hình Ai Cập mà ông đã nỗ lực giải mã rất lâu. Hai vị này đều có đóng góp to lớn cho loài người nói chung, công đức của họ đương nhiên là nhiều. Những người có ít công đức để đổi hơn đương nhiên cũng chỉ tiếp cận được với những tài nguyên thông tin giới hạn hơn.
Những người khôn ngoan thực sự thì dùng thông tin mình đổi được về để bồi dưỡng năng lực tự thân nhằm đi làm công đức tiếp, gỡ lại vốn gốc. Những người không khôn ngoan lắm thì say mê trong cảm giác ưu việt về trí tuệ, nhận thức, không muốn hoà mình với nhân loại ngu xuẩn thấp kém ngoài kia, hoặc cũng đôi khi mắc bệnh thương xót nửa vời như cụ Du, tức là thương để chứng minh ta là người có lòng trắc ẩn thôi chứ giúp thì... thật ngại quá!!! Người khác cũng sống và cống hiến tầm tầm như họ thì an ổn vững vàng, bởi vì người ta không dùng công đức mua khoá học nên còn dư dả. Còn họ, tuy rằng có thêm cái mác người có tài, nhưng không có công đức hộ thân thì họ giống như thể một kẻ đi tàu lâụ vé, ăn nhờ ở đậu, bất kể có bao nhiêu sắc sảo khôn ngoan, thông minh tài trí, nhưng vẫn là đi không yên ổn ngồi không vững vàng.
Phải biết rằng nếu bạn chấp nhận giả thuyết này của tôi về Poseidon, vậy thì bạn sẽ phát hiện đây là một nhận định rất khó chứng minh bằng thống kê. Bởi vì đổi công đức hay không đổi công đức, đổi ít hay đổi nhiều, có nhiều hay ít công đức để đổi đều là nhân tố tăng thêm nhiễu. Những người có nhiều nhận định sáng suốt kì lạ trong một lĩnh vực thì thường có vẻ long đong lận đận thấy rõ nếu cứ đi sâu vào lĩnh vực đó, cách nói của các cụ ta về chuyện này là, có một cái giá phải trả nếu muốn dòm ngó thiên cơ. Nhưng trong một trường hợp hiếm có, giả sử như phúc nhà người ta to bằng cái đình, kiếp trước người ta là anh hùng giải phóng dân tộc, chiến sĩ cứu vớt ngân hà gì đó, tóm lại người ta là đại gia công đức, vậy thì vài ba cái món học phí lẻ tẻ sao có thể làm khó được anh? Và trong một trường hợp không hiếm hoi khác, ở chỗ Poseidon ta vốn đã là người vô phúc sẵn, vậy thì cũng chả có khoá học khai trí nào để mà kích hoạt ra cả.
Cũng có một trường hợp cuối cùng, đó là những người noi theo anh Thành, tức Bác Hồ sau này, chìa ra một đôi bàn tay trắng và nói, "tiền đây" sau đó rất chi là bình tĩnh lên tàu viễn dương đi xa như thật. Nói gì thì nói, công đức ấy mà, cứ làm là khắc có thôi. Học phí không nộp cả cục được thì ta trả góp. Những lĩnh vực đã hình thành loại cơ chế vừa học vừa làm ổn định này có thể kể đến toán học, vật lý, hoá học, sinh học, sử học ... trong đó nhan nhản những nhân tài có cống hiến to lớn cho nhân loại mà cuộc sống thì không dư dả cho lắm.
Phật dạy, nếu ta chịu hy sinh quyền lợi, tài sản của mình để đổi lấy trí tuệ, thì đó là parami trí tuệ bậc hạ, trí tuệ đã có được này là phước vô lậu, sẽ không bị rò rỉ, xói mòn, mất mát theo thời gian, đó là tài sản thực sự của riêng ta có thể tuỳ ý vận dụng trong tất cả các kiếp sống sau này.
Cho nên, từ góc độ nhận định của mình, tôi không cho rằng có một sự trừng phạt đày đoạ nào dành cho những nhân tài muốn dòm ngó thiên cơ. Anh muốn đổi một thứ hữu hạn chỉ được tuỳ ý vận dụng trong 1 kiếp người để lấy một thứ khác được phép vận dụng trong nhiều nhiều kiếp người thì giá cả làm sao mà rẻ được, vậy anh mệnh bạc, anh nghèo khổ khó khăn là đúng quá rồi, còn muốn thế nào nữa? Muốn không nghèo thì như trên đã nói, học phí đáng 7 đồng thì cũng phải ráng mà làm ra được 10 đồng, như vậy ít nhất ta còn có 3 đồng phòng thân. Nhưng về tính chất làm nhiều hưởng ít thì vẫn là y nguyên, không thể thay đổi được. Nếu muốn được hưởng thụ cuộc sống ở mức của người bình thường, vậy cứ cống hiến gấp đôi, gấp 3, thậm chí gấp 10, gấp trăm lần họ là yên tâm hưởng thụ (nếu ta còn rảnh để mà lo vụ này) Tôi cho rằng đây mới là bản chất đích thực của hiện tượng Tài Mệnh tương đố.
Cái gọi là tổ đãi, nó không giống như việc nhà có 3 đứa con, đứa út sẽ được cưng hơn vì mẹ cháu thích thế. Để sát với hiện thực nhất có thể, hãy hình dung vị Tổ Nghề mà ta đang xét giống như thể tổng giám đốc nhân sự của một công ty (thường là đa quốc gia). Tất cả những lĩnh vực đã tồn tại hàng trăm hàng ngàn năm hay lâu dài hơn thế trên trái đất của chúng ta đều có đạo lý của mình trong quản trị và sử dụng nhân sự cả. Trong đó, logic bất kể mèo đen mèo trắng, con nào bắt được chuột thì chính là mèo hay nhìn chung là thường được quán triệt còn hơn cả DCS Trung Quốc nữa. Cho nên những chuyện hố cha kiểu như nhạc sĩ thiên tài nào đó sáng tác hàng trăm bài hát động lòng người nhưng luôn sống cận kề ngưỡng chết đói, còn nhà sản xuất nào đó nhờ bán băng đĩa thu các bài hát đó mà thành triệu phú, tỷ phú vẫn thường xảy ra ở đâu đó quanh ta. Bởi vì nếu bài hát đó ở trong tay anh nhạc sĩ, điều lớn nhất anh ta làm được là ôm đàn đi hát rong, ai nghe được thì nghe. Nhưng nếu nó ở trong tay nhà sản xuất, vậy thì nó sẽ được chọn cho một ca sĩ có chất giọng oanh vàng, sân khấu và biên đạo hoành tráng, các màn quảng cáo rùm beng, cơ hội phát đi trên sóng radio và truyền hình. Tóm lại, nó sẽ đến tai nhiều người nghe nhất có thể. Nhưng động lực làm việc cho cộng đồng của nhà sản xuất lại chạy bằng lòng tham tiền. Trên nền một kịch bản như thế, chỉ cần nhạc sĩ chưa tức hộc máu mà chết, Tổ Nghề Nhạc vẫn sẽ tiếp tục gửi các khoá học nâng cao về âm nhạc chất hơn nước cất vào sóng não của anh ta vì công đức của anh ta với cộng đồng người yêu nhạc đã trở nên vô cùng to nhớn nhờ sức lan toả của nhà sản xuất tham lam, và anh ta sẽ viết càng ngày càng hay, càng động lòng người, nhưng anh vẫn sẽ không sờ được vào tiền bán đĩa nhạc của mình. Poseidon tạo góc với cả Neptune lẫn Pluto hân hạnh tài trợ kịch bản này. Còn chuyện đây là tổ đãi hay tổ trát thì quả thực là một câu hỏi lớn không lời đáp!!!
Có lẽ sau kiếp sống này, nhạc sĩ của chúng ta sẽ chuyển hộ khẩu lên viết nhạc ở thiên giới, nơi có yêu cầu rất khắt khe về trình độ chuyên môn, nhưng đãi ngộ thì hơn xa trái đất, còn nhà sản xuất nọ, sau khi bỏ lại khối tài sản kếch xù của mình vơ vét được trên trái đất không cách nào ôm theo được, sẽ tay trắng đi tới cảnh giới tiếp theo dành cho mình. Nhưng đó chỉ là những phán đoán không cách nào kiểm chứng được. Các bạn cứ nghe cho vui vậy thôi nhé!
Nếu bạn tin vào luận cứ về Poseidon, vậy thì đó có thể là một gợi ý cho bạn để thử tìm hiểu lại về một số cảnh ngang trái bất công đã xảy ra ở đâu đó quanh ta, theo tiết tấu của kịch bản chữ Tài chữ Mệnh khéo là ghét nhau mà cụ Nguyễn Du từng ngậm ngùi than thở. Nhưng nếu linh hồn ta không có từ trước một sự cố chấp lớn lao sâu nặng với việc có được một tài hoa cụ thể bất chấp mọi giá, có lẽ ta sẽ không sinh ra với một hay nhiều hành tinh có góc với Poseidon. Nhưng không phải ai cũng có mức tham muốn một tri thức nào đó đến độ bất chấp mọi giá, và ngay cả khi ta có tham muốn bất chấp mọi giá, khả năng thanh toán thực tế mới là đạo lý cứng quyết định cuối cùng mỗi chúng ta đổi được bao nhiêu.
Nếu bạn có đọc loại truyện xuyên nhanh mang theo hệ thống, hãy hình dung như thể Poseidon là 1 cái bug hệ thống mà bạn có thể thông qua nó nhận làm nhiệm vụ lấy tích phân rồi dùng tích phân đó mua bí kíp trong thương thành, chỉ là giá của bí kíp thì... có thể khiến ta nhìn mà nghẹn họng.
Và việc kiên trì làm điều tốt cho mọi người với những hiệu quả lộ rõ, không chán nản, không bỏ cuộc dù chỉ toàn được cảm ơn suông hoặc bị phỗng tay trên thành quả lao động, nhưng vẫn muốn làm ra kết quả ngày càng tốt hơn là một trạng thái tâm lý mà 2 chữ người tốt là quá đơn giản để hình dung.
Nó là 1 trạng thái cố chấp và hoan hỉ với tri thức của linh hồn trong xung đột với những bất mãn hậm hực của phàm ngã vì cảm thấy bị cuộc đời đối đãi bất công có thể làm người ta cảm thấy sắp tâm thần phân liệt, cho tới khi đôi bên tìm được 1 tiếng nói chung trong vấn đề phàm ngã cố gắng tích thêm được bao nhiêu công đức và linh hồn đem đổi bao nhiêu là vừa phải.
Nhưng ta không thể phủ nhận, tài hoa ở nơi Poseidon chạm vào là loại tài hoa được nuôi lớn bằng rất nhiều rất nhiều sức lao động và thiện ý.
Đấy là trong trường hợp ta đủ vận khí để thực sự gặp được một người được đào tạo ra tấm ra món. Trong đại đa số trường hợp, toạ độ Poseidon chỉ thi thoảng bật cho ta một chiếc bóng đèn gọi là gợi ý mỗi khi ta tích được đủ công đức để đổi lấy quyền liếc nhìn một dòng Thiên Thư.
Thứ học phí bậc cao này thực sự đắt phát khóc lên được!
Nhưng đó chính là cách thiên phú và tài hoa sinh ra trên trái đất này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét