Câu trả lời cho câu hỏi này quyết định theo cái mà ta tích lũy được ở cung Bảo bình trong 9 năm qua. Nói là 9 năm vì hồi transit la hầu qua Bảo bình hồi 9 năm về trước, dự trữ ở cung đó đã được dùng đổi điểm đổi quà một lần rồi (17/8/2008, nguyệt thực bán phần ở bảo bình) Cảm quan về loại quà được phát trong Nguyệt thực bán phần của 1 thanh niên có quà là, phải bắc thêm mấy nhịp cầu tre họa may mới tới được chỗ để quà luôn. Đại ý, một bác Mạnh Thường Quân xuất hiện, đề nghị ta viết cho bác một cái đơn xin tài trợ, ta cũng hăm hở viết viết viết, bác đọc xong đen mặt say good bye and never see you again luôn. Nói chung là, Nguyệt thực có thể đem đến cơ hội nhưng nó lại không thể đem lại cho ta sự thông minh tài trí đủ để bắt lấy cơ hội =))))
Ít nhất từ quan điểm của mình thì, ở chỗ Nguyệt thực bán phần hay một phần thì không có quà, chỉ có thính, mà hễ đớp thính là dính bả. Muốn bắt bóng thì ta phải thả mồi. Rồi chờ khi tự mình phát hiện đâu là bóng đâu là mồi thì đã muộn. Vậy là lại một vở tưởng không đau ai dè đau không tưởng đã diễn xong. Ờ, Việt sub một chút, những cơ hội xuất hiện trong Nguyệt thực không toàn phần luôn đòi hỏi chúng ta phải làm vài việc tổn thương thân thể và trái tim của ai đó để có thể đạt được, ai đó thường là nhân vật, đối tác có ảnh hưởng sâu nặng lên đời ta. Sự đổ vỡ, rạn nứt sinh ra sau Nguyệt thực hoàn toàn do ta tự tìm vì không chống nổi cám dỗ của thính.
Ừm, với Nguyệt thực toàn phần thì không có thính với bả gì cả. Cứ hình dung về độ xui của nó giống như vở Sói đến rồi vậy. Một người ngày thường hay lấy việc nói dối người khác làm vui, cảm thấy thú vị khi nhìn bộ dạng người ta khổ sở, tức tối vì bị mắc lừa, trong Nguyệt thực toàn phần Nhân mã bỗng phát hiện thì ra nói gì cũng không ai chịu tin, thậm chí nói lời thật cũng không ai tin là một chuyện rất khốn khổ. Tiếc là họ đã tiêu dùng hết sạch lòng tin của người khác, giờ có muốn cứu vãn cũng đã muộn. Hoặc với Nguyệt thực toàn phần Cự giải, một người luôn cư xử kiểu bạc tình quả nghĩa, vô tâm vô phế không để ai trong lòng, không cố kị cảm xúc của ai, tưởng là sự bao dung thông cảm người khác cho mình là vô hạn. Chẳng ngờ đến lúc họ cần nó nhất thì bên kia cho họ đứng đường, thậm chí khuyến mại thêm mấy xô nước đá đủ làm họ thấy rét lạnh tận tim.
Cái đen của Nguyệt thực bán phần là do thiếu lòng biết ơn, không biết quý trọng những gì đang có, thả mồi bắt bóng. Cái đen của Nguyệt thực toàn phần là do yếu rồi mà vẫn thích ra gió.
Đại ý thì đổ vỡ, được mất của Nhật thực là chính sử, là thời sự. Đủ dương đức thì thuận thiên thừa vận ... mà thất đức quá thì khí vận suy vi dần cho đến tuyệt, tục gọi là hủ bại mục nát.
Được mất, đổ vỡ của Nguyệt thực là kịch máu chó. Yêu hận tình thù, bệnh nan y mới là âm hưởng chính, thất nghiệp, phá sản, đỗ đạt, thành công đều chỉ là tình tiết làm nền. Nếu đủ âm đức thì lập tức biến thành điền văn.
Còn với quà của Nguyệt thực toàn phần thì ta không cần phải thông minh. Ta chỉ cần biết rõ mình muốn gì và tích được bao nhiêu điểm rồi. Quà nếu có sẽ được dâng tận mặt, mời tận tay, thậm chí còn biết đuổi theo ta về tận nhà, quyết tâm không cho ta chạy thoát. Thậm chí, ông Noel này còn đến báo mộng cho ta về điều sẽ đến để ta biết đường mà sửa soạn thân tâm đón chào luôn cho chắc ăn là khác.
Ít nhất thì trải nghiệm về Nguyệt thực toàn phần ở Kế đô Cự giải cung 11. Ngày 11/12/2011 của mình nó là như vậy.
Nói chung thì, nửa đầu giấc mơ mình bị quái vật đuổi chạy trối chết. Dự là thông báo hết sạch điểm âm đức được load ra kiểu ấy. Ừm, khi ta có một ước vọng mãnh liệt đến độ có thể vì nó mà không tiếc đầu rơi máu chảy thì... đổi hết sạch cả điểm âm đức cũng không khó hiểu. Mình nghĩ chị Moon khá là tôn trọng quyền tự quyết của mỗi người và check yêu cầu khá là kỹ. Nếu bây giờ muốn tính cụ thể ra thì, có lẽ món quà ấy là một kịch bản đã được chị ấy lên lịch trước, tính trước giùm cho 1 tương lai dự kiến khá dài, bao luôn cả nhóm vận hạn nhiều năm sau đó cùng hành vi phản ứng cùng tiến bộ dự kiến của mình và biến hóa của từng Eclipse sắp tới ở trong.
Xét cho cùng, vận mệnh cũng là một bản kế hoạch chi tiết của Moon soạn ra cho mỗi con người. Đừng quên chị ấy là chủ tinh cấp 2 của Xử Nữ và cấp 3 của Bảo Bình. Xử nữ theo đuổi sự chính xác, còn Bảo bình luôn muốn dự trù trước điều sẽ xảy ra.
Và lần Nguyệt thực trước ở Bảo bình quá yếu, nhưng lần này chúng ta sẽ có một Nguyệt thực cực mạnh. Và nói chung, 9 năm nữa ta lại có Nguyệt thực bán phần ở Bảo bình, lại yếu. Cho nên tương lai rất dài sắp tới của chúng ta dự là sẽ được biên tập xong và xuất bản vào 28/7 tới này.
Chúng ta đều biết người mạnh Xử nữ theo đuổi sự hoàn mĩ, chuyên giành việc của bọn vô dụng, phá đám, thấy tốt thì muốn tốt hơn, nói chung chị Moon cũng vậy. Thấy ta làm tốt, chị sẽ cho ta cơ hội để làm tốt hơn, thấy đứa nào làm dở mà không có lòng cầu tiến, chị không từ từ uốn nắn mà cho nó mất việc luôn cho nhanh gọn, đỡ phá đám. Tuy nhiên, trong mắt chị không có người vô dụng thực sự, vì khó khăn thử thách cũng là một phần bài học từ cuộc sống, cho nên chị vẫn cần mẫn ship bọn ăn bám, bọn lầy lội, bọn vô dụng đi bày đầy đường thi chạy vượt chướng ngại vật của ta. Và bọn atsm với thiếu thực tế vẫn thường được chị mượn đi rải thính trong các kế hoạch thử thách lòng người trong Nguyệt thực bán phần suốt đấy.
Cho nên một con đường an toàn hoặc hữu kinh vô hiểm dẫn tới tương lai tự dự kiến là món quà tốt nhất một người đổi được trong Nguyệt thực Bảo bình.
Còn về số điểm cần thiết để đổi quà, phụ thuộc vào câu trả lời cho câu hỏi, 9 năm vừa qua, bạn dùng thời gian rảnh của mình để làm gì? Tức là sau khi trừ hết những thời khoảng ta phải dùng để hoàn thành các nghĩa vụ trong cuộc sống, phần thời gian còn lại vốn do mỗi người tự quyết định mục đích sử dụng, vậy thì nó đã được bạn sử dụng cho mục đích gì rồi?
Ừm, làm mấy chuyện vui vui để giết thì giờ chẳng hạn.
Lùi xa hơn nữa để tính, tất cả những năng lực và kiến thức mà ta đã tích lũy bằng cả tuổi thanh xuân của mình đều sẽ được chị ấy lấy ra cân nhắc xem chúng nó có thể đem lại lợi ích cho ai. Ít nhất thì trải nghiệm của mình về thứ na ná là Nguyệt thực toàn phần ở Kế đô tại cung 11 nó là như thế. Đầu tiên chị hỏi mình muốn đi đâu, đáp án là biết chết liền. Lúc ấy chị mới hỏi thế ngày sau muốn làm gì? Hẳn là đáp án của mình là tung tẩy tự do, vì mình đòi dùng tàu lượn để bay cơ đấy. Thế là chị ấy xem xét rồi cơ cấu cho mình một con đường có việc làm, có thu nhập, hơn nữa là vừa học vừa làm, bao ăn ở, giờ giấc chủ động. Và chỗ đáng sợ là toàn bộ kí ức và kỹ năng bác tạp linh tinh mình đã học được suốt thời trẻ trâu vì đủ loại nguyên nhân, mục đích lung tung không ăn nhập đều được chị tạo điều kiện để đưa vào khai thác cho mục đích chung một cách vô cùng ăn nhập cả. Từ tiếng Anh, khả năng viết lách, thuyết trình, kinh nghiệm Thiền, Kinh sách đã đọc, kí ức về các nhân vật đã va chạm, kỹ thuật nấu ăn, thậm chí đến cả mấy quyển ngôn tình và truyện tranh cũng tìm được chỗ đứng trong tổng thể. Bây giờ nhìn lại thì mình cũng rất muốn Quỳ. Chỉ có thể nói, đại thần, năng lực xếp việc của tỷ mạnh quá!!!
Thế nên miễn là sự tồn tại của bạn là hữu dụng thực sự, các công ty không thể hiểu nổi tài năng và sắc đẹp của bạn cũng không sao. Chị Moon hiểu là đủ. Tuy nhiên nếu chị ấy mà đã phải hỏi mày đang làm cái trò khỉ gì thế thì ... công ty nào nhận bạn là công ty đó có vấn đề. Mỗi khi chị Moon hỏi câu này, lòng ta bỗng thấy hoang mang lo sợ không chắc chắn về con đường của mình.
Thực sự thì có thể bạn không tin, nhưng xinh đẹp như hoa cũng có thể tính là một hạng mục công việc trong mắt chị Moon. Vì có người chịu cam tâm tình nguyện trả tiền bao nuôi tức là đúng rồi. Tuy cái đúng này là có thời hạn. Cho nên mấy bạn lấy sắc hầu người trong ngôn tình đều nhấp nhổm bất an muốn xin chuyển việc sang làm thợ may, thợ giày, đầu bếp, hoặc làm trợ lý cho chính thất, hoặc đi chăm trẻ cả. Nguyên tắc tạo công ăn việc làm của chị ấy là, một bên vui lòng cấp dịch vụ, một bên vui lòng trả phí, không ai ép uổng ai. Cho nên làm gì thì làm, nhất định đừng nhân tiện cậy nọ cậy kia mà dày vò lòng người, đừng nhân danh cái gì mà tổn thương lòng người, cũng nên tỉnh táo mà tránh xa mấy đứa xanh như lá, bạc như vôi ra, sẽ không bền được đâu.
Nguyệt thực toàn phần ở Kế đô giống như ở đó có một cái cây đã trồng từ lâu, giờ là đúng mùa thì nó phải cho quả. Nguyệt thực toàn phần ở La hầu lại giống như một hạt giống có thể nảy mầm vừa được gieo xuống. Ta biết nó là cây gì, sẽ cho dạng quả gì nhưng không thể chắc chắn nó sẽ sinh trưởng ra sao.
Nếu ta vốn thường xuyên mài giũa tiềm lực của mình vì muốn làm cho ai đó được hài lòng hạnh phúc thì món quà rất có thể là một tương lai chung với đối tượng ta nhắm tới. Thương nhân có tâm sẽ gặp được khách hàng chịu chi tương xứng. Nhà văn có tâm, có tài sẽ gặp độc giả tương xứng, biết thưởng thức. Cô gái bỏ nhiều công sức học nấu nướng để nấu cho chồng tương lai ăn sẽ gặp chàng trai mơ ước có người vợ đảm. Giáo viên có tâm sẽ gặp học sinh hiếu học... v.v... Sự thực là, chị Moon chính là đại thần quản nhân duyên. Muốn se duyên cho ai với ai còn không dễ dàng sao?
Nhưng mà nếu mọi dự định đều chưa được bạn đưa vào thực tiễn mà mới chỉ là mộng tưởng muốn tìm người cùng nhau thực hiện, vậy thì chúng ta có thể gặp nhau ở hội chợ bánh vẽ được tổ chức nhân các dịp Nguyệt thực bán phần. Bánh thì vẽ, nhưng thanh toán thì toàn bằng tiền tươi thóc thật. Cho nên, một cái đầu anh minh sáng suốt đủ khả năng phân biệt ngọc và đá sẽ rất là có giá trị ở đây.
Quay lại với chủ đề thính của mặt trăng, chúng ta cần phải biết sự anh minh sáng suốt, tức vắc xin ngừa thính rốt cục ở đâu ra? Đáp án là do anh Sun đổi điểm Dương đức qua lại mà ra. Nếu bạn sống thất đức, sau mỗi kì Nhật thực, sự anh minh của bạn sẽ bị cắt giảm đi. Nếu bạn sống tu nhân tích đức thì ngược lại, sau mỗi kì Nhật thực sự anh minh sáng suốt của bạn có thể tăng thêm. Cái này không có gì mâu thuẫn với vụ nghiệp treo cho quả sau Nhật thực cả. Hơn nữa, ở người bình thường, cảm nhận về các biến cố do Nguyệt thực đem đến thường rõ ràng, gần gũi hơn. Âm đức vốn dễ tích hơn Dương đức, cũng dễ hao phí hơn. Thường thì chúng ta chỉ nhận ra việc một người đã trở nên già nua và hồ đồ sau mùa Nhật thực dễ cũng phải thứ 20, 30 trong đời họ. Và nghiệp treo của người bình thường dù có cũng rất ít, không tạo ra được ảnh hưởng gì lớn.
Nếu xét chi li ra thì, quà của mặt trăng thường chỉ bao gồm mấy thứ là sức khỏe, duyên phận, tuổi thọ. Ngay cả công ăn việc làm về thực chất cũng là một biến tướng của duyên phận. Gặp được người cần đến khả năng của mình là duyên phận, dùng khả năng của mình giúp đỡ họ rồi được trả công thì thành công ăn việc làm thôi.
Cho nên người tích lũy được cho mình nhiều nhân duyên tốt thì cuộc sống sẽ càng ngày càng thuận lợi. Có lẽ hiện giờ việc chúng ta chia sẻ quỹ thời gian trong 19 năm tới của mình với những ai đã được quyết định xong, nhưng chúng ta còn có nhiều chuyện để làm với chất lượng của các mối quan hệ. Và chúng ta cũng còn nhiều chuyện để làm như là sự chuẩn bị cho kì đổi điểm tiếp theo.
Bill Gates từng nói một câu rất hay: Nếu bạn sinh ra trong nghèo đói thì đó không phải lỗi của bạn. Nhưng nếu bạn chết đi trong nghèo đói thì đó nhất định là lỗi của bạn.
Hãy xem như, mọi sự mới chỉ ở điểm khởi đầu.
Cho nên người tích lũy được cho mình nhiều nhân duyên tốt thì cuộc sống sẽ càng ngày càng thuận lợi. Có lẽ hiện giờ việc chúng ta chia sẻ quỹ thời gian trong 19 năm tới của mình với những ai đã được quyết định xong, nhưng chúng ta còn có nhiều chuyện để làm với chất lượng của các mối quan hệ. Và chúng ta cũng còn nhiều chuyện để làm như là sự chuẩn bị cho kì đổi điểm tiếp theo.
Bill Gates từng nói một câu rất hay: Nếu bạn sinh ra trong nghèo đói thì đó không phải lỗi của bạn. Nhưng nếu bạn chết đi trong nghèo đói thì đó nhất định là lỗi của bạn.
Hãy xem như, mọi sự mới chỉ ở điểm khởi đầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét