Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Lesson 3: Gặp hạn và gặp nạn là 2 việc khác nhau

Season 1: Giấc mơ ở rất gần tôi
Viết bởi quybaba

Xem lá số các nhân vật trong truyện ở đây
Tìm hiểu xem cung mọc là gì

Thể loại: Đô thị, điền văn, thanh mai không hề yêu trúc mã, sư đồ luyến, OE
Tiểu thuyết diễm tình nhiều kì trá hình giáo trình dạy Chiêm Tinh. Bạn không cần có quá nhiều hiểu biết về Chiêm Tinh để đọc hiểu tác phẩm này.

Lesson 2 : Cái gì ta thấy tận mắt chưa chắc đã là sự thật(click vào để đọc)

Lesson 3: Gặp hạn và gặp nạn là 2 chuyện khác nhau



Khi Nhiên ngồi trong phòng Giám Hiệu viết được nửa cái bản kiểm điểm thì đến giờ ra chơi. Tiếng lao xao cười nói càng lúc càng rộn ràng vọng vào trong. Ngoài cửa phòng Giám Hiệu đã có bóng dáng mấy sinh vật cầm tinh con Tò Mò nấp nú, lại còn lôi điện thoại ra tác nghiệp nữa chứ, không biết là quay phim hay chụp ảnh đây? Áp lực vô hình! Áp lực vô hình a! Đại sư phụ nói gì về mọc Nhân Mã khi phải chịu sức ép bên ngoài quá lớn nhỉ? Đầu tiên là trơ lì trì độn hoàn toàn, có nghĩ cũng không nghĩ ra mình đã làm sai chuyện gì. Mà đúng thế, ách, ý Nhiên là không có cái đoạn trì độn kia, nhưng đúng là Nhiên thấy mình có làm gì sai đâu? Sau đó, sau đó sẽ thể hiện sự bất mãn, uất ức theo 1 phong cách không ai dám khen, xứng đáng bị ăn gạch nhưng… dù sao cũng còn hơn bọn mọc Thiên Bình, bọn này nhất định sẽ trốn vào 1 xó không người đếm kiến tự kỉ, hoặc bắt đầu hoang tưởng ra cả một câu chuyện vô cùng chi tiết hòng giúp mình chạy trốn sự thật, chả biết lúc này bạn Khôi đẹp trai đang chọn loại hành vi nào?

Di động của Nhiên đổ chuông, người gọi tới là Ma Kết huyền thoại. Được lắm, anh bạn hàng xóm, định nhân cơ hội này tát nước theo mưa, bỏ đá xuống giếng à? Nhiên bấm phím nghe, cất giọng gầm gừ như sắp cắn người đến nơi:

-          Có chuyện gì không?
-          Có. Tan học xong bà đừng về nhà vội, kiếm chỗ nào tạm lánh đi kẻo lại thành cãi nhau với 2 bác. Nhưng nhớ đừng để đứa nào chụp được cái gì đáng ngờ nữa! Nghe tôi 1 lần này đi! Có thế sáng mai nhà trường mời phụ huynh mới có lợi cho bà.

Giọng nói trầm ấm hơi khàn rất có từ tính của bạn trai hàng xóm hôm nay ôn tồn lạ, làm Nhiên tròn xoe mắt, ngồi bật dậy, dùng vẻ mặt không tin nổi nhìn vào ống nghe, tiếp đó, tự véo mình 1 cái. Mẹ nó chứ, đau quá!

-          Này, có nghe thấy tôi nói gì không đấy? Giọng nói của bạn trai hàng xóm có vẻ lo lắng.
-          Có nghe thấy. Nhiên dịu giọng hẳn, tự dưng thấy … muốn khóc!
-          Tốt rồi! Tôi đã gọi điện nhờ đại sư phụ của tôi đến làm thuyết khách ở nhà giúp bà. Nhưng cũng phải chờ bố mẹ bà đi làm về rồi anh ấy mới đến được. Kỹ năng thương thuyết của sư phụ tôi là số 1 đấy nên đừng lo nữa. Tóm lại đừng quay về trước khi sư phụ tôi nói chuyện xong với 2 bác. Có gì tôi sẽ gọi điện cập nhật tin tức cho.
-          Biết rồi! Nhiên bắt đầu khụt khịt mũi.
-          Tốt nhất là đừng khóc, không thì lại có người đem luôn cái mặt mếu của bà lên báo mạng dọa người đấy!

Nhiên bật phì cười. Rất muốn hỏi Minh xem vì sao lại giúp mình. Còn định trêu chọc thằng bạn là cô ngửi thấy mùi gian tình phảng phất đâu đây. Nhưng nó cúp máy mất rồi. Nhiên tự dưng thấy nhẹ cả người, mỉm cười xoay xoay cây bút trên mấy ngón tay một cách điệu nghệ, trò này hồi lớp 8 cô đã học mãi mới thành, tiếp đó, nhìn tờ bản kiểm điểm viết dở trên bàn, tự khinh bỉ đám nội dung lộn xộn mà mình đã nặn ra trong lúc thần kinh bức xúc. Phải nói là, không có tý sáng tạo nào luôn. Thế là cô dứt khoát mở ba lô rứt ruột vở ra đặt lên bàn bắt đầu chế tác một bản kiểm điểm mới. Lúc ấy, phải, giá như mà lúc ấy Nhiên nghe được nội dung đoạn hội thoại mà bạn trai mọc Ma Kết nhà hàng xóm đang sử dụng để trao đổi với bố cô thì chắc cô đứt mạch máu não chết luôn, không thì cũng dứt khoát bóp cổ Minh cho chết luôn:

- Dạ, bác An ạ? … Dạ, cháu, Minh ạ! …Vâng, Minh, con bố Quang!... Dạ, thế bác cũng biết chuyện rồi ạ? … Dạ, Thế Nhiên đã gọi lại cho 2 bác chưa ạ? … Dạ, cháu cũng bất ngờ lắm! Tính cái Nhiên thì bác cháu mình đều biết rồi đấy! Con trai thấy nó mà không lắp thêm tên lửa vào chân chạy mất tích từ trước đã là chuyện lạ rồi. Đằng này… Dạ, bác có nghĩ là hiểu lầm không ạ? Báo mạng thời nay thì bác biết rồi đấy! ... Dạ, cái gì cơ ạ? A ha ha ha! Ha ha ha! Bác đùa thế nào ấy chứ. Cái Nhiên mà biết giả vờ yếu đuối để lừa tình á? Nó mà biết mấy chiêu tranh thủ đồng tình lợi hại thế thì làm gì đến nỗi 3 ngày bị bác xách roi đuổi chạy khắp ngõ 1 lần can tội cãi bướng với cãi ngu nữa ạ? … A, dạ, đấy đấy, bác nhớ không? Hồi đó bác chả cản mãi mới ngăn được nó đi học Karate. Bác còn nói gấu như nó chắc kiếp trước nó là con trai nhưng kiếp này đầu thai nhầm mà… Blah, blah, blah…

Đã từng học ở lớp Chiêm Tinh về cấu trúc Song Tử cung 6, đương nhiên là Nhiên biết loại người nào sẽ chơi trò 2 mặt chỉ vì đòi hỏi của hoàn cảnh khách quan, không vì danh như cung 10, cũng không vì lợi như cung 2. Nhưng tận mắt nhìn thấy người khác chơi, và biết về mặt lý thuyết rằng mình có 1 đứa bạn chơi thạo trò này là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau. Thế nên, kể cả khi chính cô đã từng chém gió với bé Nguyệt rằng ông anh trai mọc Ma Kết của nó là một sinh vật miệng lưỡi cực kì khó lường, hễ bị hoàn cảnh bức ép đủ mạnh là chơi trò 2 mặt ngay lập tức và giấu biến chính kiến của bản thân vào 1 xó xỉnh có trời mới biết trong lòng. Kể cả khi chính cô là đứa từng trịnh trọng thông cáo trên Blog rằng, "đừng nghe những gì bạn Minh nói, hãy nhìn những việc bạn Minh làm" trong một bài viết dài ngoằng về mọc Ma Kết. Thì ngay lúc này, cô vẫn cực kì vui mừng, cực kì xúc động vì những lời tử tế của bạn trai nhà hàng xóm và thái độ đứng về phía cô vô điều kiện của bạn ấy, đến độ có bao nhiêu kiến thức Chiêm Tinh đã học và đã nhớ cũng đều quăng tuốt lên 9 tầng mây. Trong đầu không hề mảy may tự hỏi rốt cục thì Minh và đại sư phụ trong truyền thuyết của nó định tác động lên bố mẹ mình theo kiểu gì. Minh nói rất đúng, nhà trường chắc chắn sẽ mời phụ huynh ngay sáng mai cho nên quan điểm của bố mẹ Nhiên về vấn đề này sẽ quyết định nhiều thứ lắm.

Hoàn thành bản kiểm điểm rồi, mới ngồi nghĩ nghĩ một tẹo thì có cuộc gọi đến của Boy over flowers. Người đồng cảnh ngộ đây rồi, Nhiên hào hứng bắt máy, tự nhủ phải trấn an, khích lệ thằng bé 1 tẹo :

-          Alô, Khôi à ?
-          Ừ, là mình, bạn đang ở trường phải không ? Có gặp chuyện gì không ?
-          À thì… Nhiên gãi gãi trán… Cũng chỉ là bản kiểm điểm với mời phụ huynh thôi. Bên bạn chắc cũng thế hả ?
-          À không. Mình học trường quốc tế mà. Nhà trường không can thiệp vào chuyện riêng tư kiểu này của học sinh đâu.

CMN. Nhiên hơi nhíu mày, lại hỏi thăm :

-          Thế nhà bạn có ai nói gì không ?
-          A… à… có ! Ông anh mình nhắn tin hỏi, có phải lúc đó 2 đứa đang quyết tử cho cái máy ảnh của ông ấy quyết sinh không. Còn khen bọn mình rất có tinh thần trách nhiệm. Nếu ông ấy không hỏi thì mình còn chưa biết là có chuyện này đâu ! Giờ biết rồi đâm lo, bên bạn thực sự ổn chứ ? Có cần mình đến giúp bạn thanh minh không ?

Aaaaaaaaaa !!!!!!!! Tý nữa thì Nhiên ném luôn cái iPhone 2 (hàng tầu được mua bằng tiền mồ hôi nước mắt) trong tay vào tường, lần đầu tiên cảm thấy Kế Đô Ma Kết cung 2 cũng có điểm được việc, bản chất của cấu trúc này là quá dễ hạ hỏa cộng luyến tiếc tài sản mà. Nhưng mà, nhưng mà, nhưng mà… GATO quá đi ! GATO quá đi ! GATO quá đi ! Tại sao cùng bị té mương 1 lượt, nhưng chỉ có mình Nhiên là thê thảm te tua, còn Khôi thì lông tóc vô thương, ung dung tự tại như thế được chứ ? Bạn bè, chiến hữu của Nhiên thì phải là người có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu mới đúng chứ!!! Ông trời cư xử như thế này thực quá sức bất công rồi mà !!!

Khôi đương nhiên diễn giải sai toét sự im lặng không nói (vì đang bận nghiến răng kèn kẹt) của Nhiên, cho là ở đầu dây bên kia có một thiếu nữ đang hoang mang, bối rối, không biết phải làm gì. Lại trấn an thêm lần nữa :

-          Tớ sẽ bảo cả anh trai tớ cùng đến thanh minh giúp cậu. À đúng rồi. Còn nhớ anh Định không ? Người đã đi cùng tớ hôm bọn mình gặp nhau lần đầu tiên ấy ! Anh ấy rất hiểu luật, nếu muốn kiện vụ này ra tòa thì…

Gượm đã !!! Luật sư ? Kiện mương 14 ra tòa ? Nhiên nhăn nhăn mày, nhìn điện thoại 1 hồi rồi quyết định hỏi thẳng :

-          Khôi này ! Cậu lớn lên ở nước ngoài hả ?
-          Hả, sao cậu biết ?
-          Không tại sao cả !
-          Tớ hỏi thật đấy, có phải tiếng Việt của tớ vẫn còn có chỗ sai không ? Sai ở chỗ nào ? Này, sao cậu im lặng mãi thế ?

Nhiên mím môi, dứt khoát tắt bộ nguồn của điện thoại, sau đó gục đầu xuống bàn, ngón tay nhu nhu trán, nếu còn phải nghe thằng nhóc con cưng của trời này léo nhéo thêm 1 hồi thì cái iPhone Tầu của cô cầm chắc sẽ gặp chuyện không may mất thôi, cô thực sự không muốn làm ra mấy chuyện giận cá chém lung tung, kết quả tự mình hại mình, cũng thấy mệt mỏi và đau đầu lắm rồi. Thanh cái gì, minh cái gì vào lúc này được mà thanh với chả minh?  Có mà càng bôi càng đen thì có !!!

Mặt trăng của Nhiên ở cung Bảo Bình. Đại sư phụ thích gọi nhóm cấu trúc đồng dạng với mặt trăng Bảo Bình là nhóm cấu trúc: “Chỉ sợ thiên hạ không loạn.” Trong đó, dạng phát triển cao nhất là loại người suốt đời đi tìm loạn để dẹp, rỗi hơi như thế, chắc là bạn hàng xóm so hot nhà Nhiên rồi. Dạng trung bình cộng thì hay đục nước béo cò, ưa sống chung với lũ. Còn hạng bét là loại người chỉ biết khuấy nước trong cho đục ngầu lên nhưng căn bản là …không gánh vác nổi hậu quả. Chắc Nhiên chính là phép lai giữa hạng trung bình và hạng bét đây mà! Cô vốn thích sống chung với lũ, nhưng chỉ khi lũ còn chưa quá to (như hôm nay) thôi!

Vươn cổ tỳ cằm nửa ngồi nửa nằm bò dài ra bàn trong phòng Giám Hiệu, Nhiên cứ nhìn chằm chằm cái iPhone tầu của mình cân nhắc xem có nên mở lại máy hay không. Nếu mẫu thân đại nhân và phụ thân đại nhân gọi tìm không được thì tối nay khó ăn khó nói đây. Nếu bạn trai nhà hàng xóm gọi lại cập nhật tin tức mới mà không liên lạc được thì rất là dở. Nếu mấy tri kỉ ngang tài ngang sức gọi đến hóng hớt không được rồi chạy lên Blog với tường face nhà chúng nó giật thêm cho vài cái tít sặc sụa mùi suy diễn thì bảo đảm Nhiên chết không có chỗ chôn. Nhưng mà… nhưng mà bọn mọc Thiên Bình kia, chúng nó không bám người thì thôi, đã bám rồi thì bạch tuộc còn phải gọi bằng cụ đấy! Nhiên lại không có tự tin là còn tiếp tục giữ được bình tĩnh nếu phải nghe thêm vài phương án không khả thi cùng một số câu tức chết người không đền mạng của một kẻ đang dự định sẽ cư xử rối rít nhặng xị cho đến kiệt sức thì thôi. Tổng kết là, Nhiên thương tiếc cái điện thoại mới mua chưa lâu của mình. Vô cùng… vô cùng thương tiếc luôn, không muốn để bản thân rơi vào cái thứ tâm trạng điên khùng đến độ muốn ném nó vào tường đâu!

Thừ người ra một hồi, nghĩ nghĩ thêm một hồi, lại có thêm một kết luận là ra quán ăn trưa rồi mới đi học thêm như mọi khi là hạ sách, Nhiên quyết định mở lại máy để nhắn tin cho đại sư phụ, vì không biết nên đặt vấn đề thế nào cho ngắn gọn dễ hiểu nên cuối cùng, cô gửi đi một nội dung nghe cực kì sống sượng thế này: “Cô ơi, trưa em đến nhà cô ăn chực được không?” Đại sư phụ cũng chỉ đáp lại ngắn gọn: “Em đến đi! Hôm nay ăn cà ri.” Vậy là chờ đến giờ tan học, Nhiên đeo khẩu trang, mặc áo chống nắng, giấu tóc vào trong mũ lưỡi trai, khoác ba lô đi xuống bãi gửi lấy xe, đạp thẳng đến nhà đại sư phụ. Ở đó, đại sư phụ đã dội cho Nhiên một gáo nước lạnh tỉnh người khi nghe Nhiên tố khổ: “Sao không mở máy rồi chặn béng số của những ai em tạm thời không muốn tiếp lại?” 

Hu hu hu. Quả nhiên… quả nhiên...

Quả nhiên, cái đầu lạnh nhất không phải cái đầu của Kế Đô Ma Kết, mặt trăng Ma Kết, cũng không phải của bạn nào có mặt trăng gặp phải sao Thổ quá cường hãn đâu. Cái đầu lạnh nhất chính là cái đầu của người ngoài cuộc đó!

Lại thêm một sơ suất của tác giả, đã quên mất không kể, đại sư phụ của Nhiên sống một mình trong căn nhà 3 tầng 1 tum, diện tích sàn khoảng 30m2 trong một ngõ nhỏ yên tĩnh, nghe nói là thuê lại của 1 người bạn. Căn nhà rất cũ, trên tường loang lổ vết rêu vết mốc, lại còn thiết kế cầu thang ngoài dễ bẩn, dễ có rêu, dễ trơn trượt nữa chứ, đại sư phụ không biết kiếm ở đâu ra 1 loạt thảm nhựa có bề mặt nhám để rải lên từng bậc thang, lâu lâu đem đánh rửa phơi phóng 1 lần, đi lại trên đó thấy yên tâm hẳn, lại hàn thêm mấy thanh kim loại sơn tĩnh điện uốn éo vặn xoắn, vừa để giải quyết thẩm mỹ, vừa để tạo vị trí móc treo hay bệ đỡ để treo, đặt các chậu cây cỡ nhỏ và vừa, kết quả biến cả dải cầu thang 6 nhịp với 3 chiếu nghỉ ngắn thành 1 khu vườn treo nhìn yêu chết đi được chạy thẳng lên tận sân thượng, nơi vừa dùng phơi phóng quần áo, vừa đặt các dãy thùng xốp đổ đầy đất để trồng rau sạch.

Kết cấu đó được giải thích là vì Mộc Tinh Vận của đại sư phụ đang ở cung Kim Ngưu nên đại sư phụ tin là có 1 khu vườn của riêng mình cuộc sống sẽ thuận lợi may mắn hơn. Mà chắc là thế thật, vì đám fan cuồng của vườn treo Babylon mini kiêm học viên của đại sư phụ còn lập cả “Hội những đứa bị cuồng vườn treo nhà cô Tâm” để share ảnh update hiện trạng của cây hoa trong vườn nhân mỗi buổi đi học, và còn buôn dưa lê, bán cà pháo qua lại với nhau rôm rả, cuối cùng tự nhiên dụ được cho đại sư phụ cả đống fan cuồng kiêm học viên mới, Nhiên chính là một đứa trong số đó chứ đâu.

Ngoài cầu thang, căn nhà còn nhiều thứ đáng lẽ không mê nổi khác tuy nhiên đều đã được cải tạo đáng kể. Trong đó tệ nhất là mặt tiền quay hướng Đông Bắc, mùa hè thì bí bách ngột ngạt, mùa đông nghe nói đóng hết các loại cửa kính cửa chớp vẫn thấy lạnh từ trong xương lạnh ra. Ưu điểm duy nhất của nó đương nhiên là giá thuê rẻ, nhưng Nhiên nghĩ cũng không tiết kiệm được gì, vì đảo lại mùa hè chết tiền điều hòa, mùa đông chết tiền sưởi. Đại sư phụ gọi đùa hướng nhà mình là hướng nhà của quân tử, vì nó đại biểu cho câu: “Lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ.” Dù sao, cũng rất khó nói rõ, đại sư phụ không nghĩ chuyển chỗ ở là do lưu luyến khu vườn xinh đẹp hay do đội ngũ vô cùng hùng hậu và hung hãn bao gồm Thiên Vương Tinh, Thổ Tinh, Hải Vương Tinh cung 4, Chiron Cự Giải, mặt trăng Ma Kết vuông góc với Kim Tinh trên lá số khiến đại sư phụ có khuynh hướng thích tự chơi khó mình nữa.

Khi Nhiên nêu ra thắc mắc này thì đại sư phụ cười mà bảo, nguyên nhân quan trọng nhất thực ra là vì chủ nhà hiện giờ vẫn đang bận ngập đầu ở nước ngoài và không biết cái đống giẻ rách họ tống cho đại sư phụ giờ nhìn… có vẻ thích hợp để đòi tăng giá tiền thuê lên rồi. Lúc đó, cái đám chỉ sợ thiên hạ không loạn học cùng khóa với Nhiên đều nhao nhao hỏi vì sao đại sư phụ lại đầu tư nhiều công sức đến thế vào một chỗ ở thuê tạm bợ, trong lúc chả biết bao giờ thì mình có thể phải dọn đi. Đại sư phụ bèn dùng vẻ mặt mà người ta dùng để nhìn những kẻ không có tiền đồ để nhìn cả lớp rồi hỏi lại: “Chỉ vì biết trước là 50 năm nữa kiểu gì mình cũng đã xanh cỏ thì tối nay không cần ăn cơm nữa à?” Đúng là một người vừa sâu sắc vừa điên khùng, dám nói, dám nghĩ, dám làm. Kể từ giây phút đó, Nhiên chính thức âm thầm phong đại sư phụ lên làm đại sư phụ của mình luôn.

Nhiên gửi xe đạp rồi đi vào trong ngõ, tự nhủ chiều nay sẽ làm trợ lý tưới cây cho đại sư phụ để đền đáp bữa ăn trưa, nhân tiện sẽ mượn máy ảnh của đại sư phụ tác nghiệp ở vườn treo 1 tý. Bấm chuông chờ 1 lát thì thấy bóng người thấp thoáng đi xuống dọc theo vườn treo Babylon trong truyền thuyết. Hơn nữa, bóng dáng này nhìn thế nào cũng giống… đàn ông??? What??? Hai mắt Nhiên sáng rực như đèn pha, vươn cổ, kiễng chân ra sức dòm ngó, săm soi, trong lòng hò reo tự nhủ, mùa xuân của đại sư phụ đến rồi. “Mùa xuân của đại sư phụ” trông không quá điển trai, nhưng vóc dáng cao lớn, rắn chắc, tóc cắt rất ngắn, tóm lại là nhìn rất manly, và quan trọng nhất là trông có vẻ ít hơn đại sư phụ dễ đến vài tuổi, ai, đúng là gừng càng già càng cay, với lại, đại sư phụ cũng là diện khuôn mặt bị mất khả năng lão hóa nên có lừa đến vài phi công trẻ cũng không có gì phải ngạc nhiên. Nhiên chỉ thấy phục sát đất thôi. Cô cười ranh mãnh, lẻo mép chào hỏi làm quen:

-          Dạ, chào anh, em tìm cô Tâm, em là Nhiên ạ!
-          Anh biết, chúng ta gặp nhau 1 lần rồi mà!
-          Dạ???

Ai yo yo! Ngại chết được, Nhiên nở nụ cười khỏa lấp, vừa bước vào trong, vừa dùng tay vỗ vỗ đầu kêu gọi trí nhớ làm việc. Chợt nghe thấy ở sau lưng mình tiếng cười trầm thấp:

-          Không nhớ ra cũng không sao.
-          Dạ!
-          Nhưng nếu lúc nãy trong cái đầu ngốc của em dám dựng vở phi công trẻ lái máy bay bà già thì coi như em chuốc oán thành công với 2 người 1 lúc rồi đấy!
-         

Xong rồi, xong rồi, xong rồi! Nghe giọng nam trung lành lạnh mà mềm mại kia, Nhiên nhất thời đứng hình luôn. Vấn đề nghiêm trọng đây, sao anh ta lại hiểu Nhiên thế chứ? Mà chưa cần biết chuốc oán với anh ta thì tai hại ra sao, nhưng chuốc oán với đại sư phụ thì ngày sau đến lớp bảo Nhiên ngẩng mặt làm người thế nào bây giờ? Lại thêm một tia lý trí kêu gào nhắc nhở Nhiên rằng bây giờ mà đôi co tiếp với anh ta về đề tài cấm kị này thì chắc chắn nội dung hội thoại sẽ vào đến tai đại sư phụ 1000% luôn.

Trong lúc đầu óc Nhiên vẫn đang quay quay thì anh chàng mà cô vẫn không nhớ nổi đã gặp ở đâu kia đã đóng xong cửa và tiến tới càng lúc càng gần. Cuối cùng, Nhiên đột nhiên cảm thấy móng vuốt ma quỷ đã được đặt lên vai mình, bên tai nghe thấy nhịp thở chậm rãi, cùng giọng nói lành lạnh gần như tiếng thì thầm:

-          Sao không chịu nghe điện thoại? Không tìm được em, Khôi nó rất lo lắng đấy!

Aaaaaaaaaa!!!!!!! Nhiên tý nữa thì hét toáng lên, cuối cùng cũng nhớ ra. Đây… đây… đây… Đây chính là đồng loại của đại sư phụ, lần trước đã đi cùng Khôi mà! Mọc Xử Nữ, chính là mọc Xử Nữ có skill chọc tức chết người không đền mạng đó!

Có tiếng động vang lên trên đầu, 2 người cùng ngẩng nhìn. Đại sư phụ thò đầu nhìn ra từ cửa vào tầng 2, bàn tay vẫn còn cầm chiếc muôi thơm mùi cà ri, mắt cười miệng không cười nói ngân nga:

-          Ô! Tôi đang thấy cái gì thế này? Hồi đó cậu luôn miệng la hét là không thích máy bay bà già, ra bởi cậu là lolico…

Đồng loại của đại sư phụ quả không hổ là đồng loại của đại sư phụ, 2 tay chống hông lạnh nhạt nhìn lại, lấy bất biến ứng vạn biến, tức là dùng vẻ mặt 3 phần nhàm chán, 5 phần lạnh nhạt, 2 phần khinh thị để truyền đạt thông điệp: “Còn gì thì nói nốt nhanh đi!” Thông điệp không lời rành mạch cùng dáng đứng thẳng tắp ngạo nghễ ấy khiến giọng nói ong vàng của đại sư phụ biến luôn thành muỗi đốt inox. Không ngờ thái độ ấy của đối phương khiến đại sư phụ càng có vẻ đắc ý đến khó hiểu. Đưa bàn tay còn rảnh rỗi kia ngoắc ngoắc Nhiên:

-          Đến rồi thì lên nhanh đi! Giúp cô bày salad ra đĩa nhé!

Nhiên gật đầu như băm tỏi, nhanh nhẹn chạy vào nhà. Dù sao thì cái loại hội thoại bằng ngôn ngữ ngoài hành tinh trá hình tiếng Việt của hai người kia, cô nghe cũng chả hiểu, vậy thì dứt khoát không hóng hớt làm gì cho mất công tốn sức.

Đây là lần đầu tiên Nhiên mặt dày đi ăn chực ở nhà đại sư phụ nên khá lúng túng với gian bếp kiêm phòng ăn kiêm phòng khách ở tầng 2 này, hoàn toàn không biết cái gì để ở đâu, nhưng đồng loại của đại sư phụ thì có vẻ rất rành, cứ thong thả hết lấy bát, lại lấy đũa, rồi còn lấy ra mấy cái rế lót nồi bằng gỗ rất xinh ra giao cho Nhiên kê lên, không cho thức ăn nóng tiếp xúc trực tiếp với mặt bàn bằng kính dày. Tiếp đó là lấy dao cắt bánh mì. Hóa ra cái nồi cơm điện của đại sư phụ khá nhỏ vì ngày thường chỉ nấu ăn 1 mình nên … đã bắt anh ta xách bánh mì đến thì mới cho báo cơm. Ít nhất thì Nhiên nghe nói lại như thế. Nhiên tràn đầy tinh thần hiếu kì, thắc mắc:

-          Anh hay đến đây lắm à?
-          Ừ!
-          Hình như anh thân với sư phụ của em lắm ạ?
-          Anh nghĩ là tương đối, trước đây chị Tâm là gia sư của anh em anh suốt 3 năm.
-          Uầy! Thế… có tình tiết trái ngang như là… sư đồ luyến không ạ? Nhiên hiếu học hỏi han, hoàn toàn không có cảm giác mình như thế là quá tọc mạch.
-          Có, nhưng không phải với anh.
-          A, tức là… với anh trai của anh ?
-          Không phải.
-          Dạ ???
-          Với thằng em trai anh.
-         

Thông tin này đủ gây sốc, đến mức cái đầu tràn trề máu hóng của Nhiên mất một lúc lâu mới tiêu hóa xong xuôi được. Hơn nữa, cô hứng chí bừng bừng lập tức tiếp tục phỏng vấn, quyết không để người ta kịp nghĩ danh hiệu nữ hoàng tin đồn của mình chỉ là hư danh:

-          Thế, tại sao người hay đến đây lại là anh chứ không phải em trai anh?
-          Vì nó đang đi du học, một năm chỉ thu xếp về nước được có 2 lần thôi, nên hiện giờ anh có trách nhiệm canh gấu giúp nó.
-          Tại sao lại phải canh ạ? Yêu nhau thì phải tin tưởng nhau chứ?
-          Vấn đề là nó cưa chưa đổ thì đã bị mẹ anh tống lên máy bay rồi. Nếu anh không làm gì đó giúp nó thì ở bên đó nó sẽ không yên tâm học hành.

Anh em nhà này! Anh em nhà này! Anh em nhà này quả thực không phải là người mà!!! Lần đầu tiên trong đời Nhiên cảm thấy đại sư phụ thật ra rất đáng thương. Hèn gì ánh mắt đại sư phụ nhìn đồng loại của mình luôn có chút chán ghét và thù địch! Hèn gì đại sư phụ sắp gặp Thổ tinh hồi vị đến nơi rồi mà vẫn chỉ có một thân một mình! Hèn gì… đại sư phụ lại có nhiều thì giờ rảnh rang để đâm đầu vào nghiên cứu Chiêm Tinh như vậy! Ai… ít nhất về điểm này thì Nhiên miễn cưỡng coi như 2 anh em đáng chết này đã làm được một chuyện tốt đi!

-          Tức là …ai mon men tiếp cận sư phụ em là …anh giết không tha ạ ?
-          Giết người thì phải đi tù đấy nhóc. Tất nhiên là anh dùng cách khác rồi!

Anh ta im lặng một chút nghĩ nghĩ, rồi bổ sung:

-          Một hai câu không thể nói rõ được. Nếu em tò mò muốn biết anh làm thế nào. Có thể thử giới thiệu bạn trai cho sư phụ em. Vì anh thường xử luôn cả đám mai mối một thể nữa.

Lạnh!!! 

Rất lạnh!!!! 

Phi thường lạnh!!! 

Nhiên không rét mà run, tự hỏi cấu trúc nào đã làm nên bản chất chỉ sợ thiên hạ không loạn của anh ta. Lúc khác, ờ, lúc khác thì không chừng cô cũng tò mò muốn thử nghiệm một chút. Nhưng hiện giờ thì rắc rối đã đủ nhiều đến ngập đầu cô rồi. Trong khi đó, ưa loạn và muốn chết là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau. Là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau đó!!!


Xem lá số các nhân vật

Lesson 4: Ai là khắc tinh của ai (click vào để đọc)
Lesson 5: Đi tìm vận may trên lá số Chiêm Tinh (click vào để đọc)
Lesson 6: Sống thì phải biết người ta muốn gì... ở mình (click vào để đọc)
Lesson 7: Con người có thể chết vì thiếu hiểu biết  (click vào để đọc)

6 nhận xét:

  1. Ban lam minh to mo ve cai anh chang giu den qua

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh ta sẽ còn xuất hiện nhiều, bạn cứ từ từ khám phá là được :v

      Xóa
    2. xin loi ban, may tinh cua minh dang hong khong go duoc tieng Viet co dau, minh thay cach ban xay dung nhan vat rat hay, rat an tuong va co chieu sau, minh thich nhat cai nhan vat " Dai su phu " tuy xuat hien it nhung co ve gi do rat ghe gom, con Nhien la nhan vat co ca tinh, Anh chang giu den cung kha thu vi va con nhan vat "ban tay sat" la ai nua hi vong se duoc biet trong thoi gian toi.

      Xóa
    3. mình thích triết lý trong truyện mèo lại hoàn mèo, nói chung dù là quái vật cỡ nào thì cũng có thiên địch cả thì mới thú vị :))

      Xóa
  2. Bảo bình quẩy đến mức độ này thì có teh36 là bảo bình khác người :3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn có thể theo link ở cuối bài đi xem lá số. Nói chung là thiên vương tinh hơi mạnh đó mà :3

      Xóa