Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017

Tản mạn: mặt trăng và chấn thương tâm lý

Nói thế này cho gọn, thời nay với sự phát triển của công nghệ, từ bếp gaz, nồi cơm điện đến máy giặt, trừ phi người nội trợ vụng về và lười đang dùng lò vi sóng, bếp từ và nhiều món ăn hiện đại khác làm suy mòn sức sống của cả gia đình, trong đó có cô ta, thời gian không phải làm việc nội trợ vẫn còn khá là dư dả, và tinh thần, trí lực ấy đủ để cô ấy có nhiều chọn lựa cho đời mình, nếu cô ấy nghĩ đủ thoáng. Học thêm điều gì mới, tìm việc làm phù hợp khả năng... và nếu còn có 1 người phụ nữ cắm mặt vào bếp núc cả ngày vào thời nay, cô ấy hẳn là bếp trưởng.

Làm việc nhà và chăm sóc con cái nên có động lực thôi thúc là tình yêu và niềm hạnh phúc xuất phát từ bản năng làm mẹ. Cho nên nếu cô nào không muốn thì đúng là không nên sinh con ra, như thế, 1 truyền thống không ra gì có thể bị xóa sổ cùng vấn nạn nhân mãn. Một phụ nữ giỏi giang thời nay nếu có con, mình tin cô ấy có thể kiếm đủ tiền nuôi dạy nó đồng thời vẫn đủ thời gian để tự tay chăm sóc cuộc sống hàng ngày của nó, dạy nó rất nhiều thứ nhà trường không dạy. Trên tinh thần đó, ngoài mấy con tinh trùng ra, khách quan mà nói thì không nghĩ ra cô ấy có thể cần 1 nam đồng chí cho vai trò quan trọng gì. Tất nhiên, nghe nói mối quan hệ hòa hợp của 1 đôi vợ chồng là bài học tốt nhất cho đứa con về cách chung sống thành công giữa 2 con người cực kì tương phản và khác biệt, và sự dung hòa tương tác của 2 đại gia đình nội ngoại là bài học tốt nhất về đạo lý đối nhân xử thế. Tuy nhiên dạng bài học này là 1 truyền thuyết cần được kiểm chứng thêm. Trên tinh thần đó, nếu có ngày đi nhận con nuôi, theo mình tốt nhất người như thế nên nhận 1 đứa có lilith bạch dương, vì chắc cô ấy sẽ dạy nó khá ổn về sự khác biệt giữa cô đơn và độc lập. Như 1 lilith bạch dương nổi tiếng đã nói, hạnh phúc, tự do, 1 mình.

Khi phụ nữ không lợi hại được đến thế, cô ấy không thể nuôi con 1 mình, và một người mẹ tốt trong trường hợp này sẽ dùng chính cuộc đời mình để dạy cho con mình biết, cách nhìn nhận, đánh giá người khác sao cho đúng đắn, cách sống thế nào để không đánh mất tiếng nói và trọng lượng của bản thân trong tình huống cuộc đời mình căn bản là không thể không có ai đó. Cá nhân mình thấy độ khó của việc này còn cao hơn nhiều.

Đa phần các gia đình bất hạnh đều để lại trong lòng đứa con 1 thông điệp thống nhất là, lớn lên không được làm giống cha mẹ mình. Nhưng không làm như thế thì phải làm thế nào? Trong thực tế, đi vào vết xe đổ là hiện trạng thường gặp. Thoát khỏi bóng ma quá khứ để có tổ ấm hạnh phúc của riêng mình là tiểu thuyết, là ngôn tình. Bởi vì cách xây dựng tổ ấm là 1 bài học cần thân giáo 24/24 và 7/7 trong ít nhất là 16 năm.

Đa phần moon gặp la hầu, vuông góc la hầu, thậm chí, la hầu h4, cự giải đều chán ghét những kẻ có gia đình hạnh phúc, bởi vì thứ người ta dễ dàng có được, làm được, lại tồn tại như thể 1 bài toán vô nghiệm trong tay họ. Và họ có khi đã chứng kiến cách những kẻ hạnh phúc đó sống với nhau có khi hàng chục năm trời mà vẫn không tìm ra đâu mới là điểm mấu chốt.

Bởi vì mái ấm là thứ chỉ được xây dựng nên thành công từ rất nhiều thói quen tốt trong đối nhân xử thế, không phải từ 1 mớ lý thuyết hùng hồn, sắc sảo.

Cho nên 1 phụ nữ có cắm mặt vào bếp hay không không phải là điểm mấu chốt. Cách cô ta góp phần xây dựng lên các thói quen trong sinh hoạt chung của gia đình mới là mấu chốt. Và nếu sự tận tụy là để đổi lấy thói quen xem cô là osin của gia đình, nó đã sai. Nhưng nếu sự thành công trong cuộc đời cô chứng minh rằng phụ nữ có thể sống không khác gì đàn ông, trừ việc đi tiểu đứng, nó cũng sai nốt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét