Hồi transit neptune ở đất kế đô nhà mình, ma kết (1984, 1998) tấn bi hài kịch mình hay gặp và nhớ được là những vị phụ huynh thường dụ dỗ con trẻ rằng phải chững chạc, người nhớn, ra dáng đàn anh đàn chị, biết lo xa, có trách nhiệm, biết chịu khó chịu khổ thì mới là bé ngoan, mới đáng yêu đáng quý. Sau đó đứa nào tin thì đứa ấy sớm muộn cũng thấy mình ngu. Vì nhờ trời nó ngoan ngoãn biết điều không gây họa nên họ có thể cho rơi nó trong yên tâm để đi lo cho công danh sự nghiệp, đời sống tình cảm, thú ăn thú chơi hoặc đơn giản là 1 đứa con khác. Sự tích tụ theo thời gian của transit này tạo ra cả những kẻ quen với hiện tượng được đằng chân lân đằng đầu, tự cho mình là đúng, những kẻ độc tài ích kỷ ngang ngược và cơ số bãi mìn ai đụng trúng ai xui xẻo, hình như cả 1 số triết gia tự phong nữa. Cái nhìn khái quát về người đời thì không có vì lúc ấy còn nhỏ quá, cái gì cũng không hiểu
Đến khi nó sang bảo bình, (1998-2012)ấn tượng sâu sắc nhất là đứa nào hay đi rêu rao về vấn đề phải có phong cách riêng (ví dụ bọn nhà phê bình tự phong ở mấy diễn đàn truyện tranh bàn về truyện tranh việt nam, đặc biệt bọn nhấn mạnh thà ủng hộ phong cách riêng chứ không ủng hộ nét đẹp, hình chất, kịch bản hay), hay mấy vị thích phá tung rào để tạo ra "cái mới" đều ngu hết thuốc chữa. Và cái cảm quan đám đông đồng nghĩa với 1 lũ dở hơi càng ngày càng rõ nét, nhưng trong vô thức, người ta vẫn dính lại gần nhau. Vẫn thích câu ai cũng làm thế cả cho nên... ừm, cho nên cứ làm theo phong trào và tự chịu hậu quả thôi. Và thứ thời gian để lại cho những kẻ ngốc kiểu này thường là trái đắng để tự mình ăn hoặc nỗi thất vọng, sự nuối tiếc, đôi khi cả sự thoái hóa não 1 cách vô thức vì đã bỏ lỡ khoảng thời gian tốt nhất để học hỏi được gì đó, tất nhiên là theo truyền thống và thay đổi bản thân. Châm ngôn tôi đọc không hiểu suy ra lý thuyết bị sai, tôi làm không được suy ra kiểu mẫu không đúng của nhiều người trong số họ khiến người ta không biết phải nói gì luôn. Thôi thì đoàn kết, đoàn kết, cả bọn chết.
Giờ thì nó ở song ngư, và tình hình là sống ảo, thích hư cấu, buông thả, tùy tiện, viển vông, phủi khi có thể phủi, buông khi có thể buông theo mình là rất ngu. Ờ, tự sát hay tự tìm chết thông thường cũng đã là ngu, nhưng thêm transit chiron thì nó còn chế mới ra kiểu gọi là tàn nhẫn cả với bản thân lẫn người khác. Nhưng người ta có vẻ còn ngu và ác kiểu ấy dài dài. Nhất là khi game online có cơ chế sống lại. Có đôi lúc muốn nhắc các bạn 1 câu, rằng nếu chỉ 1 câu xin lỗi suông là thực có thể xí xóa hết tất cả thì trên đời này làm quái gì có khái niệm địa ngục? Và bạn có cảm giác mình có làm gì đâu không có nghĩa là mấy việc nhỏ như mắt muỗi bạn đã làm ấy sẽ không thành nhân quả. Vì sự tích tụ theo thời gian của neptune song ngư gọi là cộng nghiệp, ở đó cá nhân rất khó thấy rõ đâu là nhân quả của riêng mình.
Không rõ các thầy chém những gì về transit neptune song ngư, nhưng trong phần song hành thiếu nhận thức về nhân quả của transit pluto ma kết. Người ta vội vàng đánh đổi, trả giá mà không hề hay biết mình đã buông bỏ những gì, để mất những gì, bỏ lỡ những gì. Và chiron song ngư nói rằng có thể không biết cũng là một cái tội, và chiron bạch dương nói rằng vội vàng cũng có thể là 1 cái tội khác.
Hồi neptune ở bảo bình, người ta tin rằng hội nhóm sẽ giúp tạo nên điều kì diệu. Rồi 2011 đến, rồi nó sang song ngư. Người ta lại bắt đầu tin rằng... thiền định, giấc mơ, sự tha thứ, buông bỏ, tinh thần vô dục vô cầu sẽ đem đến điều kì diệu. Mình thì tin vào 2 mẫu câu, 1, chỉ có bọn ngu mới tin vào điều kì diệu và, 2, chỉ có ai biết nhận ngu mới có cơ gặp được điều kì diệu.
Tiếc là thiên hạ thông minh quá đi.
Và tổ chức ra đời khi tử khí ở bạch dương chắc không xui xẻo trong transit uranus bạch dương được đâu nhỉ. Trừ phi cạn cmn phước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét