Người đàn ông ấy đã thử bắt sâu bằng tay, thử phun lên cây tất cả những gì có thể phun với hy vọng ngăn ngừa sâu bệnh mà không cần thuốc bảo vệ thực vật. Thậm chí ông đi lang thang trong vườn lầm bầm trò chuyện với từng cây táo và cầu xin chúng đừng chết.
Không có tác dụng.
Không còn gì mà ông có thể làm để cứu vườn táo của mình nữa, ông đã cố gắng cật lực trong suốt 6 năm ròng và thử tất cả những cách có thể, nhưng vườn táo vẫn chết dần chết mòn và gia đình ông đã khánh kiệt. Ông cảm thấy tội lỗi vì đã lôi cả gia đình xuống vực cùng mình. Ông tự chuẩn bị một đoạn dây thừng và muốn vào núi tìm một nơi không bóng người lai vãng để treo cổ tự tử.
Ở nơi ông chọn lựa, ông tung hụt sợi dây lên cành cây và phải đi xuống sườn dốc để nhặt lại nó. Dưới ánh trăng, ông thấy một cây táo, một cây táo sum suê đẹp tuyệt vời dưới ánh trăng, ở một nơi mà chắc chắn chưa từng có ai đến để phun thuốc bảo vệ thực vật bao giờ. Vì sao lại có thể như thế? Mọi người đều nói, không thể trồng táo mà không có thuốc bảo vệ thực vật. Ông lao tới chỗ cây táo, cố gắng nhìn thật kỹ từng chiếc lá của nó.
Và ông nhận ra đó là một cây dẻ, do trời tối ông đã nhìn nhầm. =)))))
Thực ra việc nó là cây dẻ hay cây táo không quan trọng, đó là lần đầu tiên Kimura tự hỏi, vì sao những cái cây trên núi lại khác với cây trong vườn của ông, chúng không được phun thuốc bảo vệ thực vật, nhưng chúng vẫn lớn lên khỏe mạnh sum suê, trên núi cũng xuất hiện sâu bệnh, nhưng không khủng khiếp như trong khu vườn của ông. Những cái cây nhận cùng một nguồn nắng, một kiểu gió, trải qua mùa tiết như nhau vì chúng mọc trên cùng một vùng đất, vì sao chúng lại khác xa nhau đến thế? Không, vẫn còn một thứ không giống, đó là đất. Đất ở trên núi khác với đất trong khu vườn. Khi ông nghĩ rằng đã hết cách, khi ông cho là mình đã thử tất cả những cách có thể để cứu vườn táo của mình, khi ông tự thấy mình đã cùng đường, ông lại chợt nhận ra ông mới chỉ thử tất cả các cách cho phần nổi trên mặt đất của cây táo, từ bây giờ, ông có thể thử thay đổi chất đất và nuôi dưỡng bộ rễ cho cây. Ông bắt đầu thử cố gắng với phần nằm dưới mặt đất, phần mà đôi mắt không nhìn thấy, ông lại nhìn thấy hy vọng.
Kimura có Neptune ở cung thiên bình, dấu hiệu hoàng đạo của những cặp đối lập và bổ khuyết. Hy vọng và tuyệt vọng là hai hoạt động chủ đạo do Neptune, hành tinh của mộng tưởng quản lý. Thông điệp của anh ở thiên bình hẳn là, trước khi tuyệt vọng, trước khi từ bỏ giấc mơ, hãy thử theo cả 2 hướng.
Còn thông điệp của anh ở ma kết hẳn là, trước khi tuyệt vọng, hãy dốc toàn bộ hiểu biết, kinh nghiệm và nỗ lực của mình ra để thử sức một lần xem.
Và Kimura đã thành công ở vườn táo trong thời gian Neptune đang ở ma kết.
And he lives happy forever ever.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét